GỢN SÓNG - Trang 69

tiếng loa như còn vọng tên tôi rõ ràng, mồn một. Tôi kêu lên:
- Liên ơi, đậu thiệt rồi.
Liên cười tíu tít:
- Phải đãi em một chầu nước dừa đi. Khát muốn chết. Mà chị phải nhớ một
chầu mì bò viên ở ngã Năm nữa đó.
Tôi còn mê đi trong cơn mừng vui vỡ tràn. Liên nắm tay tôi kéo ra cổng
trường.
- Đãi nước mau lên.
Mãi khi hai đứa ra đến trường Duy Tân, tôi mới chợt nhớ la lên:
- Mà chị có đem theo tiền đâu. Thôi để mai đi.
Liên dừng lại nhăn mặt:
- Rõ hoài công. Chị này, mai phải đãi gấp hai nghe.
Tôi cười:
- Gấp ba chứ.
Hai chị em tíu tít, rủ nhau về. Phố xá bắt đầu lên đèn sớm. Người đi đông
vui và tiếng xôn xao như cuộc hội.
Ba tôi nóng ruột ra đứng tận ngoài ngõ với Lãm.
Vừa thấy bóng, Lãm đã chạy băng băng nắm tay tôi hỏi:
- Đậu rồi phải không chị Mỵ?
Tôi cười định nói dối trêu Lãm nhưng không giấu được. Lãm reo lên hớn
hở bỏ tay tôi chạy vội về phía ba, vừa chạy vừa hét như cả xóm đều nghe
thấy.
- Chị Mỵ đậu rồi ba ơi. Đậu rồi.
Ba tôi cười, nụ cười tươi nhất của ông.
- Đỗ rồi hả Mỵ?
- Dạ vâng, may quá.
Mấy cha con sóng bước vào nhà. Má tôi không cần hỏi cũng đoán biết mọi
chuyện. Bà thực tế nhất, thét Minh ra đầu đường mua một chục nem về đãi
tạm cả nhà.
Đã ba tháng, hôm nay tôi mới ăn một bữa cơm ngon lành. Bao nhiêu gánh
nặng đè trên vai nay chợt cất đi nhẹ nhàng khoan khoái. Nhìn gương mặt ba
má, nét tươi vui rối rít của các em, lòng tôi thoáng chút hối hận khi nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.