GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 227

“Chị Natsumi, chị ngẩng mặt lên đi… Tôi đùa thôi… Cô bé ấy có thể sẽ

không giết ai đâu. Tất cả những chuyện vừa kể là nói về tôi thôi.”

Tôi ngẩng mặt lên nhìn cậu ta. Mắt tôi ngấn nước, ánh sáng dường như

nhòe đi.

“Tôi đã được sinh ra là kẻ như thế đấy. Lúc còn nhỏ như cô bé kia tôi

vẫn chưa nhận ra, nhưng từ khi học tiểu học tôi đã biết mình khác với mọi
người.”

“… Rốt cuộc cậu đang muốn nói gì?”
Tôi bối rối hỏi. Cậu ta kiên nhẫn giải thích.
“Chuyện sứ mệnh giết người của tôi. Tôi chỉ có thể nghĩ theo cách ấy.

Tôi buộc phải giết người, giống như ma cà rồng phải hút máu người vậy.
Số phận đó đã gắn với tôi ngay từ khi sinh ra rồi. Không phải do bị tổn
thương tâm lý vì bạo hành gia đình, mà tổ tiên tôi cũng chưa từng giết
người. Tôi lớn lên trong một gia đình rất bình thường. Tuy nhiên trong khi
những đứa trẻ bình thường chơi một mình cùng bạn bè và thú cưng tưởng
tượng thì chỉ riêng tôi quan sát những xác chết tưởng tượng.”

“Cậu là ai…”
Cậu ta không giống con người. Tôi cảm thấy cậu ta đáng sợ và mang

theo điềm gở.

Cậu ta im lặng một lát rồi lắc đầu.
“Tôi không biết. Tại sao tôi lại phải giết người, dù có nghĩ vắt óc tôi

cũng không trả lời được. Tôi vẫn phải giữ bí mật chuyện này và sống vờ
vịt, cẩn trọng không để ai thấy được những suy nghĩ trong lòng mình.”

“Với gia đình cậu cũng…”
Cậu ta gật đầu.
“Cả nhà tôi vẫn nghĩ tôi là đứa trẻ bình thường như bao đứa trẻ khác. Đó

là vì tôi đã vô cùng cẩn thận và xây dựng hình ảnh của mình như thế.”

“Cậu… sống với sự giả dối hoàn toàn…?”
“Đồng thời, tôi chỉ thấy sự dối trá hoàn toàn thôi.”
Tôi không hiểu ý câu đó. Cậu ta giải thích thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.