GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 230

Tôi đang định mở cổng thì cửa mở ra từ bên trong, một bóng người xuất

hiện. Đó là anh Akagi. Anh hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi đứng trước
cửa.

“… À, Natsumi!”
Đôi mắt phía sau cặp kính nheo lại, anh cười yếu ớt.
“Anh đến chơi ạ.”
“Anh cũng chuẩn bị về rồi, anh hơi lo…”
Anh ghé qua đây trên đường đi học về. Tôi và anh Akagi cứ thế đứng nói

chuyện với nhau trước cổng. Anh khá cao. Nếu cứ nhìn thẳng như bình
thường thì tôi sẽ không thấy mặt anh. Vì luôn phải ngẩng đầu lên nói
chuyện nên lần nào cổ tôi cũng mỏi.

Anh biết rất nhiều về sách, tầng hai nhà anh chứa nhiều sách đến mức

sàn kêu cọt kẹt. Chúng tôi nói chuyện khá hợp nhau. Thế nhưng bây giờ
chẳng ai có tâm trạng để chuyện trò vui vẻ, quanh đi quẩn lại chỉ là mấy lời
khách sáo như cảm ơn vì đã lo lắng cho nhau hay vì đã suy nghĩ đến chị
Hiroko.

Trong lúc nói chuyện, đầu tôi nghĩ tới cuộn băng kia. Lẽ thường thì nên

cho anh ấy nghe giọng của chị. Tuy nhiên tôi không nói gì về cuộn băng.

“Thế nhé, Natsumi. Chào em…”
Anh Akagi vẫy bàn tay thon dài rồi đi mất. Tôi im lặng nhìn theo, ngạc

nhiên trước sự thay đổi của chính mình. Trước đây mỗi lần nói chuyện với
anh Akagi tôi đều không giữ nổi bình tĩnh. Trái tim cứ đập rộn ràng. Hễ
thấy anh nhìn chị tôi với đôi mắt dịu dàng lòng tôi lại man mác buồn.

Trong tôi từng có một phần ngưỡng mộ anh Akagi. Nhưng bây giờ trái

tim tôi đã lặng im như tảng đá lạnh lẽo rồi.

Tôi xoa gáy và nhận ra mình thậm chí còn chưa nói lời tạm biệt. Trước

đây mỗi khi kết thúc cuộc trò chuyện tôi đều thấy mỏi cổ và hăng hái vẫy
tay nói: “Hẹn gặp lại!”

Quan hệ của chúng tôi đã xa cách dần. Kể từ sau khi chị tôi mất, chúng

tôi đã trở lại làm những người xa lạ. Có lẽ bởi vì nếu không có chị thì tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.