GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 232

Chị muốn xin lỗi em… Vậy nên chị mới để lại lời này cho em…
Thật tình, không biết chị đã làm gì để chuyện đến nước này…
Này, em có nhớ thỉnh thoảng chị hay nói những điều làm em tổn thương và
khó xử không…
Những lúc ấy mặt em rất lo lắng…
Xin lỗi nhé… Không phải lỗi do em… Chỉ là chị nổi giận vô cớ thôi…
Nghe xong chắc em sẽ ngạc nhiên lắm…
Nhưng nếu chị không nói gì với em rồi chết đi thì em sẽ không biết chuyện
gì cả, vậy nên chị phải nói rõ ràng…

Tới đó cuộn băng không phát ra âm thanh gì nữa. Tiếp đến không phải

giọng của chị tôi mà là của cậu thiếu niên kia.

Chị Kitazawa Natsumi này, vào mười một giờ đêm ngày 3 tháng Mười hai,
chị hãy đi một mình đến bệnh viện bỏ hoang nơi chị Hiroko đã chết! Chị
biết chỗ rồi đúng không? Ở căn phòng người ta phát hiện ra thi thể ấy. Tôi
sẽ giao cuộn băng tiếp theo ở đó.

Tiếng của cậu ta đã kết thúc cuộn băng.
Hai ngày sau khi tôi nghe cuộn băng đã là ngày 3 tháng Mười hai. Trong

khoảng thời gian đó tôi không đi báo cảnh sát mà tiếp tục cuộc sống như
bình thường. Tôi đến trường và học ôn thi.

Hết buổi học, tôi định ra khỏi lớp thì nghe một cô bạn thân gọi từ hành

lang.

“Natsumi ơi, Chủ nhật này đi đâu chơi không?”
Cô bạn đó để ý thấy tôi hiếm khi cười kể từ ngày chị mất nên đã bắt

chuyện để động viên tôi.

“À, ừ… Nhưng nếu tớ không đi được thì xin lỗi nhé.”
“Natsumi, hôm đó cậu bận chuyện gì à?” Cô nghiêng đầu hỏi.
Tôi không bận gì. Nhưng đêm nay tôi không dám chắc mình có thể còn

sống trở về. Tôi định sẽ làm theo lời cậu thiếu niên kia. Buổi tối hai hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.