GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 66

Hình ảnh tôi trong mắt nó biến mất. Con chó rời mắt khỏi tôi và nhìn lên

cô bé.

Cô bé và con chó mau chóng vượt qua chúng tôi, đi vào một ngôi nhà

ngay gần đó, ngôi nhà một tầng mái đỏ.

“Con về rồi…”
Tôi nghe thấy cô bé nói. Con chó săn màu vàng cũng đi qua cổng vào

nhà. Bên ngoài nhà không có chuồng chó nên chắc nó sống trong nhà.

Khi cô bé và con chó biến mất, Morino từ nãy đến giờ vẫn dựa sát vào

tường liền bước đi như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Tôi tưởng nàng sẽ
bình luận gì đó nhưng nàng yên lặng. Thái độ và biểu cảm của nàng vẫn
như mọi khi nên tôi hiểu rằng chuyện như vừa rồi thường xuyên xảy ra với
nàng.

“Tớ không hề biết là con đường này lại nguy hiểm như vậy.” Morino nói,

vẻ hối hận.

Tôi hỏi nàng xem còn đường nào khác dẫn tới hiệu sách không nhưng

nàng bảo phải đi vòng khá xa nên phiền lắm. Xem ra nàng không còn hứng
thú dẫn tôi đến đó nữa.

Tôi đi theo Morino và nghĩ về vụ việc những con chó mất tích. Tại sao

kẻ bắt chó lại hành động hai lần một tuần vào tối thứ Ba và thứ Sáu? Số
phận lũ chó sau khi được mang đi sẽ ra sao?

Tôi và Morino cảm thấy những vụ án kỳ lạ và những kẻ gây án có một

sức hút tăm tối. Những cái chết bi thảm đau thương xé lòng người. Những
cái chết bất công khiến người ta muốn thét lên. Chúng tôi cắt và sưu tầm
mấy bài báo như thế, thích thú nhìn vào hố sâu tăm tối trong tâm hồn con
người. Theo lẽ thường thì đó là một sở thích xấu xa. Tuy nhiên tôi và
Morino cứ bị cuốn vào như bị bỏ bùa.

Vụ lần này không đặc biệt kỳ lạ, chỉ đơn thuần là bắt trộm chó thôi. Tuy

nhiên nó lại xảy ra ngay gần nơi chúng tôi sống. Một vụ ồn ào lẻ tẻ quanh
nhà còn thú vị hơn vụ hỏa hoạn lớn ở nước ngoài.

“Cậu có hứng thú xem ai là thủ phạm những vụ bắt trộm chó liên tiếp

này không?” Tôi bắt chuyện với nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.