GOTH - NHỮNG KẺ HẮC ÁM - Trang 77

Yuka không khóc nhưng cô vừa đi vừa nén cơn đau dữ dội. Tôi hiểu

được điều đó. Có lẽ vì đau nên đôi khi cô dừng lại. Tuy đau lòng nhưng tất
cả những gì tôi có thể làm chỉ là đi bên cạnh cô.

Hãy bắt con vật chúng ta nhìn thấy buổi trưa làm con mồi cho đêm nay.
Yuka nói. Chúng tôi đã tìm thấy một con vật dễ mang theo khi đi tản bộ

trưa nay. Chúng tôi đi về phía ngôi nhà đó.

Yuka chắc cũng nhận ra gần đây rất khó tìm những con vật dễ bắt đi.

Ngày càng có nhiều gia đình giấu thú cưng bên trong nhà. Họ đã bắt đầu
cảnh giác trước sự tồn tại của chúng tôi.

Tôi luôn cảm thấy lo lắng trong lòng. Không thể để người khác phát hiện

ra chuyện chúng tôi đang làm… Cùng với sự cảnh giác đó, tôi luôn hoảng
hốt mỗi khi thấy có bóng người.

Cái bóng đó không phải của tôi hay Yuka, cũng không phải của Mẹ và gã

đàn ông đáng ghét kia. Đó là bóng của một người hoàn toàn xa lạ. Cái bóng
đó đang đi theo tôi và Yuka, những kẻ bắt cóc động vật. Và cái bóng đó
một ngày nào đó sẽ phát hiện ra chuyện kinh khủng chúng tôi làm dưới
gầm cầu.

Tôi sợ hãi khi tưởng tượng ngày đó sẽ đến. Khi mọi người biết những

chuyện tôi và Yuka làm, có thể họ sẽ chia tách chúng tôi. Khi tôi không còn
ở đó, sẽ không ai bảo vệ Yuka nữa. Tôi nhất định không thể để chuyện đó
xảy ra…

Tôi đã nhìn thấy ngôi nhà mục tiêu. Mái nhà được chiếu sáng dưới ánh

đèn đường. Những nơi khác tối om, chìm trong màn đêm. Ngôi nhà này
nằm ở góc đường, chúng tôi đã xác định có một con chó nhỏ được nuôi
ngoài vườn khi đi bộ qua đây vào buổi trưa.

Đi thôi. Yuka nói và đi về phía ngôi nhà.
Đúng lúc đó, có thứ gì lọt vào mắt tôi. Tôi khẽ gọi Yuka dừng lại.

chuyện gì? Ánh mắt cô nhìn tôi hỏi không cần lên tiếng.

Tôi vừa nhìn thấy ánh sáng trong bụi cây tối trước ngôi nhà. Chỉ là một

đốm sáng lóe lên rồi vụt tắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.