GỬI NGƯỜI TÔI YÊU - Trang 314

Hứa An Ly ngẩng đầu lên đầy kinh ngạc. Cô kinh ngạc bởi sự lạnh

lùng và sắc bén trong ánh mắt của Thẩm Anh Xuân, nó khiến cô thấy bất
an và lo sợ như kẻ làm điều gì sai trái bị phát hiện ra vậy.

Tại sao chị ta luôn hiểu rõ nội tâm của mình vậy? Hứa An Ly cố gắng

lấy lại bình tĩnh.

“Cô còn chưa hiểu hết về tôi, tôi thực ra là một kẻ rất lọc lõi đấy”.

Hứa An Ly vẫn phải chọn cách nói dối đến cùng.

“Nghĩa là sao?”

“Rất đơn giản, thích một người chẳng qua chỉ là vồ vập trong vài ba

phút, rồi sau đó chẳng còn liên quan gì nữa”

Thẩm Anh Xuân đột nhiên cười phá lên. Điệu cười lạnh lùng khiến

toàn thân cô lạnh toát, giống như gió lạnh của mùa đông thổi da cắt thịt.

Nụ cười lạnh lùng và đầy ẩn ý của Thẩm Anh Xuân khiến Hứa An Ly

bối rối không biết phải làm sao.

“Có nghĩa là, căn bản cô vẫn chưa quên được anh ấy mà cô dùng một

người đàn ông khác để lấp chỗ trống, cô rất thông minh đấy. Nhưng tôi có
thể nói rõ ràng cho cô biết, Hứa An Ly! Cô thích anh ấy cũng chẳng sao cả”
Thẩm Anh Xuân đứng dậy nói tiếp: “Chúng ta cạnh tranh công bằng mà”

Cạnh tranh công bằng ư? Cạnh tranh là một thuật ngữ trong làm ăn

kinh doanh, nếu như tình yêu cũng dùng cái thủ đoạn tôi sống anh phải chết
để giành giật thì còn gọi gì là tình yêu nữa? Tình yêu liệu còn có chân
thành và đem hết hạnh phúc cho con người nữa không?

“Cô gọi tôi ra đây là để nói những chuyện này sao? Cô không cảm

thấy rất vô vị hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.