GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 256

Tôi khiêm tốn, “Đâu có đâu có.”

Cuối cùng, chúng tôi vẫn đi thuê một đĩa DVD phim điện ảnh, ông chủ

cửa hàng kia cực lực giới thiệu, nói là bộ phim hay nhất dành cho các cặp đôi.

“Bộ phim hay” chỉ tính riêng phụ đề đã chiếm năm phút, năm phút sau

đó là âm nhạc, kế tiếp là một nhóm người mặt không cảm xúc đi tới đi lui năm
phút. Trong mười lăm phút này, Giang Thần đã dựa vào tôi ngủ.

Tóc anh mềm mại dán vào cổ và má tôi, tôi nghiêng đầu nhìn dáng ngủ

của anh, mái tóc màu nâu rối bù, mi mắt dài đâm vào tròng kính, khóe miệng
hơi nhếch lên, lúm đồng tiền bên má trái như ẩn như hiện.

Tôi nhẹ nhàng bỏ kính của anh xuống, vuốt tóc anh, thầm buông tiếng

thở dài, người tôi yêu, có gương mặt ngủ đáng yêu nhất trên đời, tôi hà tất phải
nhìn chằm chằm vào người phụ nữ mặt đầy tàn hương lải nhải trên tivi chứ.

Tôi tựa đầu vào đầu Giang Thần, chầm chậm nhắm mắt lại, tôi có thể

nghe thấy tiếng xe ồn ào, tiếng người huyên náo bên ngoài, nghe thấy cả tiếng
nắng chảy, gió vờn ngoài kia.

Thời gian, bởi vì ở bên anh mà trở nên yên ả, tươi đẹp.

“Bộ phim hay” tự mình gặm nhấm cô độc và cô đơn mà phát đến hết.

Cuối cùng, bởi vì “bộ phim hay” là một bộ phim điện ảnh Pháp, nên tôi còn
không nhớ cả tên của nó.

Không biết bao lâu sau, Giang Thần lay tôi dậy, dùng ngón tay cái lau

đi vệt nước miếng nơi khóe miệng tôi, hỏi: “Bộ phim nói về gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.