GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 29

phiên bản sưu tầm tú tượng

2

cậu cần đây, tôi đã phải cất công vào tận thành

phố để nhập hàng về đấy!”

[2] Tiểu thuyết tú tượng là loại tiểu thuyết có thêm hình ảnh minh họa hoặc giới thiệu nhân vật.

Giang Thần cười, “Cảm ơn bà chủ, bao nhiêu tiền vậy ạ?”

“Tám trăm năm mươi ba tệ, tính cậu tám trăm năm mươi tệ thôi.” Bà

chủ nhận tiền của anh, “Thế này là tôi còn lỗ cả tiền xe đấy nhé!”

Giang Thần cười, gật đầu nói: “Cảm ơn bà chủ.”

Bấy giờ, học phí một kỳ của chúng tôi là hai trăm tệ. Giang Thần đã

dùng tiền của bốn học kỳ để mua mấy quyển sách vớ vẩn, có nhiều tiền để
không như thế chi bằng... Thực ra, tôi cũng không biết chi bằng làm gì, bởi lẽ
tôi chưa có nhiều tiền như thế bao giờ nên không biết phải làm sao. Từng có
người kể cho tôi nghe một câu chuyện cười như thế này: Phóng viên hỏi một
bà lão sống trong núi sâu rằng: Nếu cho bà mười vạn tệ bà sẽ làm gì? Câu trả
lời: Ngày ngày ăn bánh bao nhân rau. Phóng viên lại hỏi: Nếu cho bà hai mươi
vạn tệ thì sao? Câu trả lời: Ngày ngày ăn bánh bao nhân thịt. Cuối cùng phóng
viên hỏi: Thế nếu cho bà một trăm vạn tệ? Câu trả lời: Ngày ngày một tay bánh
bao nhân rau, một tay bánh bao nhân thịt. Thú thực, tôi đồng cảm sâu sắc với
suy nghĩ của bà lão.

“Anh ơi, anh à!” Một bạn nhỏ không biết từ đâu chui ra kéo ống quần

Giang Thần gọi.

Giang Thần ngồi xổm xuống, xoa đầu cậu bé, chớp mắt hỏi: “Bạn nhỏ,

em là con trai hay con gái thế?”

Đứa nhỏ mút ngón tay cái, cất giọng nghiêm túc: “Con trai ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.