GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 327

như chớp vào nhà vệ sinh thu dọn bàn chải, khăn mặt, dao cạo râu của Giang
Thần vào thùng nhựa, úp chiếc chậu rửa mặt lên rồi đẩy vào dưới bệ rửa tay.
Sau đó, tôi sực nhớ ra trên ban công còn phơi đồ của Giang Thần, đến ban
công phải đi qua sảnh, lấy quần áo bước vào làm sao trốn được cha tôi đang
ngồi ngoài sảnh với Giang Thần? Ruột gan tôi cứ nóng bừng bừng, gãi đầu
giậm chân, không biết phải làm thế nào.

Tôi liền quay về nhà bếp tìm mẹ. Bà đang lấy trà để pha, nghe tôi hỏi

xong liền nói giọng khinh bỉ: “Con rút quần áo của mình xuống, thu quần áo
của Tiểu Giang lại rồi quẳng xuống dưới.”

Quả nhiên là gừng càng già càng cay.

Dưới ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của cha, tôi cười gượng đi tới ban

công, “Mẹ nói là buổi tối phải thu quần áo lại, để phơi sương không tốt...”

Thu quần áo xong, tôi ghé vào ban công cân nhắc tỉ mỉ xem nên ném về

hướng nào. Chỉ có điều trời thì tối đen như mực, nhà tôi lại cao, không biết
quần áo rơi xuống có đập trúng đầu người ta không. Những cái khác còn dễ
nói, nếu chẳng may ném quần lót vào đầu người ta, vậy thì ngượng ngùng
quá...

Có lẽ là vì tôi quá lề mề, người bên trong đã bắt đầu nói chuyện, tôi

nghe thấy tiếng nói trầm thấp của cha tôi và Giang Thần. Tôi cúi thấp người,
chồm tới cạnh cửa ban công nghe trộm.

“Cậu và Tiểu Hy chia tay lâu như vậy rồi, nếu yêu con bé, tại sao

không đi tìm nó?” Giọng nói của cha tôi đầy giận dữ và ra vẻ uy nghiêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.