GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 401

dùng cả pho tượng đồng để làm nền cho bộ râu màu trắng. Có lẽ nó tượng
trưng cho chân lý không sợ năm tháng gió sương, đại loại thế.

Giang Thần nói: “Trần Tiểu Hy, em khiến anh nhận thức được rằng

nghệ thuật quả thực là vĩ đại.”

Tôi khiêm tốn đáp lại: “Đâu có, đâu có.”

Anh lại nói: “Nhà nghệ thuật quả là không dễ dàng gì. Để tượng trưng

cho cái chủ đề mà em nói, có lẽ ông ta đã phải vắt óc suy nghĩ không ít phương
pháp mới có thể khiến chim và bồ câu ngày ngày ị trên cằm của Khuất Nguyên
như thế.”

Bạn xem, nhà nghệ thuật chúng tôi thật không dễ dàng, phải quan tâm

lo liệu cả nhà vệ sinh cho chim và bồ câu nữa.

Cả buổi chiều, chúng tôi phải họp về vấn đề sách tranh. Chuyện mà tôi

ghét nhất trần đời chính là họp, không có “một trong những chuyện”. Tôi luôn
cảm thấy một nhóm người ngồi ngây ngốc thành vòng tròn, ở giữa chí ít phải
đốt lên một đống lửa gì đó mới phải...

Công ty chúng tôi chưa bao giờ họp cả thực ra là vì chỉ có vẻn vẹn ba

người, Phó Phái không có mặt mũi nào mà nói ra hai chữ “họp”. Nhưng công
ty đối phương thì khác, khi bước vào phòng họp của họ, chúng tôi giật mình
thon thót. Một hàng người ngồi quanh chiếc bàn tròn dài, bên ngoài bàn tròn
còn có vài cô gái cầm cuốn sổ đen to tướng rất ra dáng thư ký.

Cuộc họp vừa tẻ nhạt vừa dài lê thê, nêu ra hàng đống ý tưởng truyện

tranh, trong khi ở đây lại chẳng có lấy một người biết tạo hoa văn

1

. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.