GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 402

cuộc họp chỉ là hình thức, dù sao thì truyện tranh tôi vẽ có xuất hiện đạo cụ là
máy đọc của công ty họ là được.

[1] Một công đoạn khi vẽ truyện tranh.

Họp xong, Phó Phái chủ động đề xuất muốn đổi mới trang bị văn

phòng cho tôi. Anh ta bảo sẽ đổi máy tính, máy Scan, và bảng vẽ sang loại mới
nhất. Mặc dù tôi vẽ tranh có thói quen dùng bút vẽ xong mới scan sang máy
tính để tô màu, nhưng đối với chuyện có thể lãng phí công quỹ này tôi vẫn
thích chí lắm.

Bởi vì họp xong đã gần đến giờ tan làm, Phó Phái đưa thẳng tôi về nhà.

Tôi không ngờ mình sẽ nhìn thấy Ngô Bách Tùng đưa lưng vào cửa

nhà cúi đầu hút thuốc, nhưng trên thế giới này có đầy rẫy những chuyện mà tôi
không ngờ tới. Ví dụ như tôi không ngờ là không có sự ủng hộ của tôi mà
Obama vẫn có thể lên làm tổng thống Mỹ.

Nghe thấy tiếng bước chân, Ngô Bách Tùng ngẩng đầu lên. Vừa nhìn

thấy khuôn mặt cậu ta tôi đã giật mình lùi lại hai bước. Hai ba ngày trước tôi
còn nhìn thấy cậu ta mặt mày hớn hở, sao thoắt cái đã râu ria xồm xoàm, uể oải
già nua tới cái mức giống như củ cải muối thế này.

Có lẽ là tôi đã đoán được chuyện gì rồi, đành phải giả vờ bình tĩnh nói:

“Cậu đợi lâu lắm rồi hả? Sao không gọi điện thoại trước cho tôi?”

Cậu ta nói: “Gọi rồi, cậu không bắt máy.”

Tôi lấy điện thoại ra mới nhớ buổi chiều có cuộc họp nên tôi đã chuyển

sang chế độ im lặng, vội giải thích: “Tôi chuyển sang chế độ im lặng quên
không chuyển lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.