GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 405

Khi Giang Thần vào nhà liền nhìn thấy hai đôi mắt vô hồn ngồi thừ

người ở phòng khách. Chào hỏi Ngô Bách Tùng xong, anh đi tới vỗ đầu tôi,
“Sao không nhận điện thoại? Em ăn cơm chưa?”

Giờ tôi mới ý thức được là chúng tôi đã ngồi trầm ngâm những hai

tiếng đồng hồ, và hoàn toàn không nghĩ ra được cách giải quyết nào.

Ngô Bách Tùng đứng dậy nói muốn về nhà, Giang Thần vỗ vai cậu ta,

“Đi thôi, đi ăn cơm trước đã, ăn xong rồi về.”

Chúng tôi ăn cơm ở quán cơm Tứ Xuyên dưới tầng. Giang Thần đã ăn

cơm cùng cha mẹ anh. Tôi gọi một bát cá xào cải chua, Ngô Bách Tùng gọi
một tá bia. Tôi và Giang Thần uống cùng cậu ta, bởi vì điều duy nhất chúng tôi
có thể làm cho cậu ta lúc này là ở bên bầu bạn.

Sau khi uống hai cốc, Ngô Bách Tùng bắt đầu nói những lời ủ rũ như

muốn buông bỏ. Thậm chí còn nói, thực ra cậu ta không yêu Hồ Nhiễm Nhiễm
lắm, Hồ Nhiễm Nhiễm không phải hạng phụ nữ tốt đẹp gì.

Chúng tôi lòng đầy oán giận nhưng lại không biết phải nói gì, đành tiếp

tục rót bia. Dạ dày Giang Thần không tốt, tôi không cho anh uống nhiều. Ngô
Bách Tùng bận lải nhải cũng không uống được là bao. Và rồi, kết cục chính là
tôi uống tới độ trước mặt xuất hiện những hai Giang Thần, hai Ngô Bách
Tùng.

Nhưng thực ra ý thức của tôi vẫn còn tỉnh táo, chỉ là hành động có phần

chậm chạp mà thôi. Tôi vịn vào vai Giang Thần đè hơn nửa trọng lượng lên
người anh, mơ màng nghe cuộc đối thoại của họ.

Giang Thần nói với Ngô Bách Tùng, “Tôi biết rồi cậu sẽ lại tìm được

người mình yêu, nhưng đều không phải là người này. Tôi không biết cậu có thể
sống cuộc sống như vậy không. Tôi từng thử qua, không thể. Cảm giác ấy kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.