GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 436

Giang Thầm bụm cổ tránh xa tôi, chốc chốc lại liếc tôi bằng ánh mắt u

oán. Tôi ngượng ngùng nhận lỗi: “Ôi, không phải em cố ý đâu, anh ngồi dịch
vào đây một chút, em sẽ không cắn anh nữa đâu.”

Anh không ngó ngàng tới tôi, ôm cổ ngoảnh mặt đi. Tôi xích lại gần,

ôm lấy cánh tay anh, “Em xin lỗi mà, nếu không em cho anh cắn nhé?”

Giang Thần trừng mắt, “Em cầm tinh con chó.”

Về tới nhà, tôi kể hiểu lầm của mình cho Giang Thần nghe bằng giọng

điệu tự giễu. Nghe xong, anh không mắng tôi ngốc nghếch hay cười nhạo như
tôi tưởng, chỉ trầm lặng một lát, sau đó gạt cánh tay tôi đang ôm lấy cổ anh ra,
“Anh đi tắm đây.”

Tắm xong ra ngoài, anh cũng không đếm xỉa tới tôi, ngồi trước máy

tính gõ bàn phím lạch cạch. Tôi có nói một câu “Đừng làm nát bàn phím của
em”, đổi lại là ánh mắt sắc như dao của anh.

Khi tôi tắm xong ra ngoài, Giang Thần ngồi bên mép giường, vẻ mặt

thâm trầm suy nghĩ chuyện gì đó. Dáng vẻ đăm chiêu với ánh mắt không biết
kiếm ở đâu kia đẹp y như cảnh tượng được xây dựng tỉ mỉ trong một bộ phim
điện ảnh nào đó. Nhưng vẻ mặt như thế này, nếu xảy ra với tôi thì sẽ có một từ
ngữ khá thông tục và dễ hiểu để miêu tả - thừ người.

Tôi bò lên giường, ôm lấy cổ anh từ phía sau, “Anh đang nghĩ gì thế?”

Anh nghiêng đầu nhìn tôi một cái, “Nghĩ nếu không có em sẽ ra sao.”

Tôi ngẩn người, sau đó ép mình giả vờ cười đùa cợt nhả, “Vậy thì anh

có thể tìm một cô gái cao hơn em một chút, gầy hơn em một chút, xinh đẹp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.