GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 452

Trần Tiểu Hy cảm thấy người này sao lại đáng ghét như vậy, bèn giận

dữ trả lời cậu ta: “Liên quan gì tới cậu?”

Vương Đạt Trang không tức giận, cười híp mắt nói: “Thi thoảng tôi

quan tâm tới bạn học một chút có làm sao.”

Phòng học vẫn thoang thoảng mùi bùn đất. Giang Thần bò ra bàn ngủ.

Vương Đạt Trang cứ lần sờ thứ gì đó trong ngăn kéo. Trần Tiểu Hy lấy sách
giáo khoa tiếng Anh ra, mới đọc một câu “What are you doing” đã cảm thấy cổ
họng khô khốc, nhanh chóng đổi sang cuốn Ngữ Văn, bắt đầu học thuộc “Núi
không cần cao, có tiên tất thiêng”.

Trần Tiểu Hy lén thở dài một tiếng ở câu “Ngấn rêu leo thềm biếc, sắc

cỏ chiếu rèm xanh”. Tiếng Anh không tốt nên không có mặt mũi nào mà đọc
thành tiếng trước mặt Giang Thần, cô cứ cảm thấy phát âm của mình không
chuẩn, lại còn nhà quê nữa.

Giang Thần bực bội, cô học thuộc bài mà cứ lắp ba lắp bắp, ảnh hưởng

nghiêm trọng đến giấc ngủ bù buổi sáng của cậu.

Ngày thứ ba, Trần Tiểu Hy dậy từ sáng sớm tinh mơ, đợi Giang Thần ở

đầu ngõ một hồi lâu, mắt thấy sắp muộn đến nơi mới chạy vội tới trường học.
Trên đường đi cô còn lo lắng, không biết có phải là Giang Thần bị ốm hay
không.

Tới cửa phòng học thì đã vào giờ, Trần Tiểu Hy cúi đầu nói một tiếng

báo cáo với cô giáo trên bục giảng.

Cô giáo tức giận, nói vào đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.