GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 495

không khí hốt hoảng tươi đẹp. Nhưng cậu bỗng nhiên cảm thấy, cậu có thể làm
như thế này, cậu muốn làm như thế này.

Trần Tiểu Hy mím môi, chầm chậm chớp mắt, rồi lại ngáp, hơi rượu

phả ra khiến Giang Thần không nhịn được cười, lúm đồng tiền thấp thoáng
một bên má.

Hôm sau, Giang Thần không nhận được cuộc điện thoại nào của Trần

Tiểu Hy. Còn Trần Tiểu Hy bị mẹ phạt rửa bát một tháng vì tội uống rượu. Cô
luôn cảm thấy hình như có một chuyện cô đã quên làm, nhưng không sao nghĩ
ra được. Sau đó, phát hiện ra “Bản thảo cương mục” trong ba lô, cô mới nhớ
đến: Ồ, thì ra là quên trả lại sách cho Giang Thần.

9

Đó là kỳ nghỉ đông năm nhất đại học, Trần Tiểu Hy đã về nhà được

hơn nửa tháng, nhớ Giang Thần đến cồn cào khó chịu. Sau khi lên đại học, hầu
như kỳ nghỉ nào Giang Thần cũng ở lại trường, bận rộn chuyện nọ chuyện kia.
Còn Trần Tiểu Hy cứ được nghỉ liền phi về nhà, mẹ cô bảo đã làm đồ ăn ngon
đợi cô về ăn. Mặc dù mỗi lần về chỉ có hai ngày đầu tiên là nhận được đãi ngộ
như hoàng thượng, nhưng cô vẫn vui không biết mệt.

Ngày nghỉ, mọi thứ đều tuyệt, ngoại trừ nỗi nhớ nhung.

Tối qua, Trần Tiểu Hy gọi điện thoại cho Giang Thần hỏi bao giờ cậu

về nhà. Cậu nói Tết mới về, Trần Tiểu Hy rầm rì làm nũng nói nhớ cậu da diết,
cậu chỉ cười, nói không có em bám riết cuộc sống của anh yên tĩnh lắm.

Trần Tiểu Hy nói, anh không gọi điện thoại cho em. Cậu nói, không

phải chính em đã bảo gọi điện thoại đường dài cộng với chuyển vùng lãng phí
tiền lắm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.