GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 496

Trần Tiểu Hy nói, vậy tốt xấu gì buổi tối anh cũng phải lên mạng trò

chuyện với em chứ. Cậu nói, nhà trường cắt mạng rồi.

Trần Tiểu Hy lại nói, vậy anh không nhớ em à? Cậu nói, vẫn ổn.

Cúp điện thoại, Trần Tiểu Hy bĩu môi ấm ức, lẩm bẩm đồ khốn, chỉ có

đôi mắt lấp lánh nét cười.

Mẹ Tiểu Hy rửa rau trong bếp không kìm được lắc đầu cười. Đồ ngốc,

tưởng rằng đè thấp giọng là không có ai nghe thấy hả? Không nghĩ xem, cách
âm của căn nhà cũ nào có thể ngăn cản được niềm vui mừng hớn hở trong
thanh xuân của họ.

Buổi tối, khi Trần Tiểu Hy đi đổ rác đã bỏ lỡ điện thoại của Giang

Thần. Khi cô gọi lại thì không có ai nghe máy, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Có lẽ là giác quan thứ sáu huyền bí trong truyền thuyết, tóm lại, Trần Tiểu Hy
bỗng cảm thấy hoảng sợ, hình như có chuyện gì đó sắp xảy ra. Cô ra sức gọi
lại, nhưng rốt cuộc chỉ nghe thấy một giọng nữ quen thuộc: “Thuê bao quý
khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”

Trần Tiểu Hy ôm điện thoại trước ngực, an ủi mình rằng, may quá may

quá, không phải là giọng nữ nói “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đã thay bạn
gái.” Nhưng cô vẫn hốt hoảng đứng ngồi không yên, vừa sợ cậu xảy ra chuyện
gì, vừa sợ cậu đi ra ngoài với người con gái khác. Đôi khi cô cảm thấy tình yêu
của bản thân đối với Giang Thần đã tới mức khiến cô phải sợ hãi. 

Cô đi đi lại lại trong phòng khách mấy chục lần, cuối cùng bị mẹ cô

ném dép lê vì cản trở bà xem phim. Khi cô trốn vào phòng thì điện thoại đổ
chuông, là một dãy số lạ, cô hồi hộp nghe điện thoại.

Là một giọng nữ dịu dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.