GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 507

Trần Tiểu Hy không kịp phản ứng, thẫn thờ nhìn trân trân vào cổ áo

phông của Giang Thần, tim đập như trống dồn.

Giang Thần không biết mình đuổi theo cô làm gì, chỉ bỗng dưng cảm

thấy không thể để cô ra về như thế được, nên cậu đã đuổi theo. Cụ thể là cậu
muốn nói gì, muốn làm gì cậu cũng không biết.

Hai người đứng trong không gian tối mờ, mặt cách mặt rất gần. Trong

không khí thoang thoảng mùi tro bụi, nhưng nhiều hơn cả là mùi của nhau,
quen thuộc và mờ ám.

Trần Tiểu Hy cúi đầu, mất tự nhiên sờ mũi, tóc cô khẽ lướt qua cổ

Giang Thần. Giang Thần không tránh, chỉ là không kìm được mà híp mắt lại,
muốn nhìn cho rõ dáng vẻ của cô, nhưng ánh sáng quá tối, quả thực là không
nhìn rõ. Cậu bỗng cảm thấy cô trở nên xinh đẹp rồi, thuận mắt vô cùng.

Nếu đã như vậy thì hôn một cái đi.

Giang Thần đang muốn cúi đầu thì Trần Tiểu Hy cúi đầu không nói

năng gì từ nãy tới giờ bỗng ngẩng đầu lên, kiễng chân, cuống cuồng áp môi
mình vào môi cậu, sau đó gạt cánh tay cậu ra, vừa chạy vừa nhảy lên tầng.

Giang Thần sờ khóe môi bị đụng đau lâm râm, cười khổ. Hai người họ

đã nghĩ tới cùng một chuyện rồi...

10

Năm giờ bốn mươi lăm phút chiều, Trần Tiểu Hy khoác tay Giang Thần

đi dạo trong siêu thị ở cổng trường. Giang Thần đã hai lần kiến nghị rằng thời
tiết rất nóng, đừng khoác tay, nhưng đều bị cô phớt lờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.