GỬI THỜI ĐƠN THUẦN ĐẸP ĐẼ CỦA CHÚNG TA - Trang 85

Tôi xuống xe, khi đóng cửa xe lại không nhịn được mà liếc mắt nhìn

anh. Đây là di chứng do năm xưa yêu đơn phương anh quá lâu để lại, cho dù đã
ở bên nhau bốn năm, thì trong bốn năm ấy, tôi vẫn luôn nhìn trộm anh theo bản
năng, đến nổi khi anh học “Nhãn khoa” còn nghi ngờ mắt tôi bị lé suốt một
thời gian.

Anh gác tay phải lên vô lăng, tay trái đè lên dạ dày, chau mày im lặng

đợi tiếng đóng cửa vang lên.

Cuối cùng, tôi không đóng cửa mà thò người vào nói với giọng điệu

cầu xin, “Lên nhà tôi được không? Tôi nấu mì cho anh ăn, nhanh lắm, chỉ
mười phút thôi.”

Ạnh lắc đầu, “Không cần đâu, tôi về nhà uống thuốc là được rồi.”

Tôi đặt mông vào xe, hai tay khoanh trước ngực, “Lên nhà tôi ăn mì!

Nếu không tôi sẽ không xuống xe đâu.”

Giang Thần nghiêng đầu trừng mắt với tôi, cuối cùng thở dài nói: “Đi

thôi.”

Tôi cười híp mắt nhảy xuống xe, dẫn anh leo bốn tầng lầu tới căn

phòng tôi thuê.

Tôi rót nước cho anh rồi vào nhà bếp nấu nướng. Tôi nghĩ mì gói

không tốt cho sức khỏe nên đã nấu mì sợi, còn cho thêm hai quả trứng gà, đợi
tôi bưng mì ra thì anh đang dựa vào sô-pha gác tay ngủ.

Tôi để bát mì trên bàn, ngồi xổm trước mặt anh, do dự hồi lâu không

biết có nên đánh thức anh hay không, thậm chí là do dự hồi lâu có nên hôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.