GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 106

trải qua những tháng ngày vui vẻ."

Mạt Mạt mất hồi lâu mới tiêu hóa hết mấy lời này. Sau đó, cô từ từ co

chân lên, dứt khoát huých đầu gối vào giữa hai chân Phó Phái. Phó Phái hét
lên một tiếng, ôm bụng ngã khuỵu xuống.

Mạt Mạt nhìn cậu ta, "Từ trước tới nay tôi nghĩ, cùng lắm cậu cũng

chỉ không thích ổn định thôi. Thật không ngờ, cậu là người không có nhân
tính như thế."

Phó Phái khó khăn lắm mới đứng thẳng người dậy, "Cậu thôi đi! Đủ

rồi đấy! Sao tôi lại là người không có nhân tính? Không phải tôi chỉ thích
cậu thôi sao?"

Mạt Mạt hít sâu một hơi, "Hôm qua cậu và Vương San đã làm gì?"

Phó Phái cụp mắt, có chút mất tự nhiên, "Cô ta nói gì với cậu?"

"Cô ấy bảo cậu là một người tốt." Mạt Mạt nhìn bộ dạng chột dạ của

cậu ta, trong lòng đã biết rõ ràng đáp án.

Ánh mắt Phó Phái có chút khinh miệt, hừ một tiếng, "Nếu so sánh với

loại người như cô ta, thì tôi đích thực là người tốt."

Mạt Mạt tận tai nghe được ý tứ ẩn trong lời nói của cậu ta. Cô khó

khăn lắm mới kiềm chế được ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng. Đường
đường là đàn ông con trai, nói xấu phụ nữ sau lưng người ta, còn ra thể
thống gì nữa? "Tối qua cậu mới lăn lộn cả đêm với người ta, hôm nay đã
nói người ta không phải người tốt. Cậu là cái thứ gì thế?"

Phó Phái bắt đầu nóng giận, "Tôi bị cô ta gài bẫy."

Mạt Mạt thật sự muốn giáng cho cậu ta một cái bạt tai, "Cậu không

bằng lòng, chẳng lẽ cô ấy cưỡng bức được cậu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.