GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 200

"Thôi chấm điểm làm gì, biểu hiện của anh quá xuất sắc, được tuyển

thẳng luôn rồi."

"Anh mà không nhắc tới biểu hiện xuất sắc là suýt nữa em quên mất

đấy, lúc nãy sao lại dọa em?"

"Anh sao biết em sợ đến thế, chỉ muốn đùa chút thôi."

Mạt Mạt nghiến răng nghiến lợi: "Xin lỗi đi."

Cố Vị Dịch vô cùng thành khẩn: "Xin lỗi mà."

Mạt Mạt bĩu môi, "Tha cho anh lần này đấy, tối nay anh chịu trách

nhiệm giặt quần áo, bữa sáng mai cũng do anh chuẩn bị luôn."

Cố Vị Dịch cười, "Còn chưa bước vào cửa nhà anh đã bắt đầu sai anh

hết cái này đến cái kia thế à?"

Mạt Mạt vỗ vai anh, "Anh phải giác ngộ sớm đi, em đối xử với bạn

trai tệ đến mức trời đất khó dung đấy."

Hôm sau, mới hơn sáu giờ sáng Mạt Mạt đã bị tiếng chuông điện thoại

đánh thức, anh Thiết yêu cầu cô thay quần áo tử tế ra sân bay đón Lâm
Trực Tồn.

Trên đường ra sân bay Mạt Mạt mới nhớ đến việc nhắn tin cho anh

bạn trai mới nhậm chức của mình, để anh khỏi mất công làm bữa sáng. Câu
chuyện tối qua rất buồn cười, cả hai người đều là "tay mơ" trong chuyện
yêu đương, ban đầu còn có thể tạm quên ngại ngùng nói với nhau mấy
chuyện không đâu. Nhưng một lát sau, khi không còn chủ đề gì để nói nữa,
chân tay lóng ngóng chẳng biết đặt vào đâu, ở trong cùng một gian phòng
mà đứng không được, ngồi cũng chẳng xong, cuối cùng Mạt Mạt gần như
tháo chạy khỏi phòng của Cố Vị Dịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.