GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 537

"Trần Tiểu Hy!"

"Được rồi, được rồi, được rồi. Đàn ông ấy mà, chị cứ dỗ dành một

chút, dỗ không được thì mắng, mắng rồi mà vẫn không thèm đếm xỉa thì
đánh, đánh không lại thì dùng mỹ nhân kế dụ dỗ."

"Em bệnh hoạn thế."

"Làm sao bệnh hoạn bằng chị được. Chị nghĩ mà xem, vị đó nhà chị

cực phẩm đến nhường nào, chị mà không biết quý trọng thì khi nào ly hôn
nhớ thông báo một câu nhé, để em còn chen vào."

Sau khi cúp điện thoại, Mạt Mạt thấy mình đúng là bị dở hơi, sao lại

để cho Trần Tiểu Hy có cơ hội sỉ nhục cô cơ chứ.

Mạt Mạt gọt một đĩa hoa quả, sau đó gõ cửa thư phòng. Lần này thì

cửa không khóa nữa. Anh đang ngồi trước máy tính, đôi tay đang múa trên
bàn phím, dáng vẻ vô cùng anh tuấn.

Mạt Mạt xiên một miếng táo, đưa tới bên miệng anh, "Ông xã, ăn hoa

quả đi."

Anh nghiêng đầu né tránh.

Mạt Mạt thấy bất lực vô cùng. Cô đặt đĩa hoa quả xuống, ôm lấy cổ

anh, "Thôi mà, em thật sự biết lỗi rồi. Hay anh đánh em một trận đi."

Đôi tay đang gõ phím của Cố Vị Dịch hơi khựng lại, anh nói: "Ừm,

anh biết rồi, em đi ngủ trước đi."

Nửa đêm tỉnh giấc, Mạt Mạt thấy bên cạnh giường vẫn trống không.

Cô lần mò trong đêm tối, mở cửa đi ra khỏi phòng thì thấy Cố Vị Dịch ngủ
ở gian phòng bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.