GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 55

đập vỡ cả cửa kính. Lúc đó, vừa đúng lúc Mạt Mạt đi ăn quay về, nhìn thấy
mảnh thủy tinh vương vãi, còn cô bạn thân đang khóc lóc, liền giận tím
mặt, giơ tay định đánh cả mình. Lúc ấy mình cảm thấy cô ấy như vậy thật
đáng yêu."

Cố Vị Dịch im lặng, chờ cậu ta nói tiếp.

"Có phải rất biến thái không? Sau đó, mình bất giác cứ chú ý tới nhất

cử nhất động của Mạt Mạt. Rồi cũng chẳng nhớ đã xảy ra chuyện gì nữa,
chỉ biết là mình và cô bạn kia chia tay. Từ đó, mình mượn cớ thất tình để
bắt Mạt Mạt ở bên mình, cùng ăn cơm, cùng đọc sách, cùng trò chuyện mỗi
ngày." Phó Phái đang chìm trong những ký ức riêng của mình, "Sau đó,
mình thật là ngu ngốc khi lựa chọn tỏ tình với cô ấy vào ngày Cá tháng Tư,
và cô ấy đồng ý."

"Sau này vì sao lại chia tay?" Cố Vị Dịch không nhịn được hỏi một

câu.

"Một tuần sau cô ấy mới phát hiện ra hôm đó chính là Cá tháng Tư.

Cô ấy vô cùng tức giận đòi chia tay, thế là bọn mình chia tay." Phó Phái tự
giễu, nói: "Đây đúng là tự mình gây họa, còn biết trách ai."

"Cứ thế mà chia tay sao? Cậu không níu kéo à?" Cố Vị Dịch cảm thấy

không thể tin nổi.

"Lúc đó mình cảm thấy cô ấy chuyện bé xé ra to nên không chịu

xuống nước dỗ dành cô ấy. Hơn nữa, mình cứ nghĩ rằng cô ấy sẽ luôn ở
trước mặt mình, không chạy đi đâu được." Phó Phái khẽ nhún vai, "Thật ra
cho tới bây giờ mình vẫn không hiểu cô ấy tức giận điều gì."

Cố Vị Dịch muốn nói gì đó, nhưng lại chẳng biết phải mở lời ra sao.

Tình yêu vốn là một điều kỳ lạ, ai mà nói rõ được cơ chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.