GỬI THỜI THANH XUÂN ẤM ÁP CỦA CHÚNG TA - Trang 559

mẹ có phải khúc xương đâu. Mẹ là bảo bối của Vị Vị, Vị Vị cũng là bảo bối
của mẹ. Bố thật đáng ghét, xem tivi lúc nào cũng thích ôm mẹ. Vị Vị cũng
muốn được ôm mẹ xem tivi. Bố lười biếng vô cùng, lúc nào cũng phải đợi
mẹ tức giận mới chịu đi làm việc nhà...

Bạn nhỏ Cố Mạt Vị rất yêu mẹ. Mẹ cậu xinh đẹp, mỗi khi cười trông

chẳng khác nào đóa hoa nở ở ngoài cổng nhà trẻ. Mẹ vừa thơm vừa mềm,
Vị Vị rất thích làm nũng trong lòng mẹ. Mẹ còn rất giỏi giang, có thể kể
được bao nhiêu chuyện, làm vô số món ngon cho Vị Vị ăn...

Haiz, sau này lớn lên mà được kết hôn với mẹ thì tốt biết bao...

Bạn nhỏ Cố Mạt Vị đã đi nhà trẻ. Cậu rất thích cái tên của mình, dễ

viết hơn tên của bạn Tiểu Hinh Hinh (1) nhiều, không biết bạn Hinh Hinh
ngưỡng mộ cậu tới nhường nào. Nhưng đi nhà trẻ được ba hôm, cậu bắt
đầu tức giận, lúc nào cô giáo cũng bảo cậu viết sai tên mình rồi. Cậu thấy
trong tên của mình có hai chữ giống hệt nhau, nhưng cô giáo cứ nói với cậu
rằng không giống. Cô giáo liên tục bảo nét ngang này ngắn, nét ngang kia
dài, cứ như bị thần kinh ấy.

Bạn nhỏ Cố Mạt Vị về nhà hỏi mẹ: "Mẹ ơi, mẹ ơi, sao cô giáo cứ bảo

hai chữ trong tên con không giống nhau? Rõ ràng giống nhau mà?"

Mẹ nói: "Không giống nhau. Con cứ chăm chỉ học nhận biết thật nhiều

chữ thì sẽ biết ngay thôi. Bây giờ không biết cũng không sao?"

Tiểu Vị Vị hoàn toàn yên tâm. Dù sao mẹ đã nói là không sao rồi, thế

thì là không sao.

Tối đến, mẹ lại càu nhàu với bố. Mẹ nói tất cả là tại bố đặt tên, làm

con nhầm lẫn không hiểu đâu vào đâu. Vị Vị cũng cho rằng tất cả đều tại
bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.