GULLIVER DU KÝ 2: PHIÊU LƯU ĐẾN NƯỚC NHẬT BẢN - Trang 71

Thú thật là câu chuyện này khiến tôi phục ghê lắm. Một dân tộc hạnh

phúc xiết bao! Ở đây mỗi đứa trẻ sinh ra đều có khả năng trở thành bất tử!
Hạnh phúc biết bao đối với một dân tộc luôn có trước mặt mình những tấm
gương sống của những phẩm hạnh của tổ tiên! Phúc đức làm sao đối với họ
- những thầy giáo có thể học được trí thông minh, những kinh nghiệm giành
được của một loạt thế hệ vô tận! Nhưng chính những struldbrug thanh cao
mới hạnh phúc hơn trăm lần. Thiên nhiên loại khỏi họ cái phần đáng sợ
đang chờ đợi mỗi con người, Họ không biết nỗi sợ hãi đau khổ của cái chết;
sự suy nghĩ thường trực về cái chết không đè nặng lên đầu óc họ và nó phát
triển tự nhiên và chẳng bị vướng bận cái gì.

Tôi biểu lộ sự ngạc nhiên là chẳng gặp bất cứ một con người vinh quang

bất tử nào ấy ở cung đình. Vết đen trên trán hẳn là đập ngay vào mắt chẳng
lẽ tôi chẳng hoàn toàn chú ý đến hay sao. Đồng thời không thế nào giúp đức
vua, người khôn ngoan nhất trong số các quốc vương, lại không vây quanh
mình những cố vấn có kinh nghiệm và thông minh như thế hay sao. Hơn
nữa cũng có thể phẩm hạnh của những nhà hiền triết ấy lại quá khô khan và
hoàn toàn không thể nào phù hợp với lối sống buông tuồng đang thống trị ở
cung đình. Chính như chúng ta bằng kinh nghiệm cũng thấy thanh niên
ngoan cố và khinh suất như thế nào, khi không muốn nghe những lời
khuyên sáng suốt của những người lớn tuổi. Nhưng đức vua đã rủ lòng
thương cho phép tôi tự do đến gặp ngài và tôi sẽ lợi dụng trường hợp thuận
lợi đầu tiên để trình bày với ngài về vấn đề này.

Dù sao đi nữa bây giờ tôi biết ơn sâu sắc những ân sủng của đức vua cho

phép tội cư trú mãi mãi trên vương quốc của ngài và tôi sẽ suốt đời tiến
hành nói chuyện với những struldbrug nếu những sinh linh cao cấp ấy
muốn cho phép tôi thâm nhập vào xã hội của họ.

Trong khi tôi hăng hái nói lên những lời này (cuộc nói chuyện diễn ra

bằng tiếng Balnibarbi mà tôi biết khá tốt), người bạn tiếp chuyện tôi nhìn
tôi với nụ cười biểu lộ sự thương hại đối với một kẻ ngây ngô chẳng biết gì.
Khi tôi ngừng lại, ông nhận xét một cách lịch sự là có một số duyên cớ giữ
tôi lại trong nước và xin dịch những lời nói của tôi cho những người đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.