GULLIVER DU KÝ - Trang 110

mổ rõ mạnh vào con chim ưng (bởi vì một loài chim khác không thể cắp cái
hộp của tôi như thế được). Thế rồi hụt một cái, tôi thấy tôi đang rơi thẳng
từ trên trời xuống, đến mấy phút, với tốc độ kinh khủng làm tôi suýt tắc
thở. Bỗng cái hộp dừng lại, chung quanh tôi, nước bắn tung tóe ầm ĩ như
tiếng thác đổ - mạnh hơn cả tiếng thác Niagara. Rồi chung quanh tối sầm
lại đến một phút, cái hộp bị hất lên cao lại có ánh sáng chiếu phía trên cửa
sổ. Cái hộp, vì có sức ấn của tôi, của đồ đạc và những miếng sắt đóng ghép
vào ván cho chắc ở các góc nên nó chìm sâu xuống nước khoảng năm foot
Lúc ấy, tôi nghĩ - và bây giờ tôi vẫn nghĩ như vậy - con chim ưng tha hộp
của tôi bị hai, ba con chim ưng khác đuổi theo và bắt buộc phải nhả cái hộp
ra để đánh trả lại những con chim định cướp mồi của nó. Những miếng sắt
đóng ở các góc bên dưới dày hơn nên giữ được cái hộp ở thế thăng bằng lúc
nó rơi và khỏi bị vỡ toang khi đập xuống mặt biển. Mọi chỗ ghép hộp đều
đóng rất chắc, cửa không có bản lề mà đẩy đi đẩy lại trên rãnh nên phòng
rất kín, chỉ có một tí ti nước rỉ vào. Tôi đánh liều mở cái nắp con trên trần
nhà ra để thở vì suýt ngạt, rồi nhảy xuống sàn.

Lúc ấy, tôi ước ao cô Glumdalclitch thân yêu ở bên cạnh, tôi mới xa cô

chưa đầy một tiếng đồng hồ mà nên nỗi này! Tôi có thể thật thà nói rằng
trong lúc gian nguy ấy tôi không thể không thương hại cô bé, tôi nghĩ đến
nỗi lo buồn của cô, đến sự bực mình của hoàng hậu, có lẽ cô sẽ bị ghét bỏ.
Tôi tin chắc rất ít khách du lịch gặp hoàn cảnh thê thảm như tôi hiện nay.
Từng giây, từng phút tôi chờ đợi trong lo âu về cái hộp sẽ bị vỡ tan ra từng
mảnh, hay ít nhất cũng bị cơn gió mạnh lật úp hoặc một đợt sóng nhấn
chìm, và chỉ một khung kính vỡ là đủ làm tôi chết thẳng cẳng. Cũng may,
để đề phòng mọi tai nạn trong các cuộc hành trình, người ta đã đóng bên
ngoài cửa kính những tấm lưới sắt. Tôi thấy nước rỉ vào qua nhiều khe hở,
tôi ra sức bít lại tất cả. Tôi không đủ sức nhấc cái mái hộp lên để leo lên
ngồi trên nóc và kéo dài sự sống thêm mấy giờ hơn là ngồi tù trong hầm tàu
như thế này (thôi thì cứ tạm gọi như vậy). Giả thử tôi có thoát được những
cơn nguy hiểm này một, hai ngày, thử hỏi tôi còn hy vọng gì ngoài chết đói
và chết khát? Suốt bốn tiếng đồng hồ tôi sống trong tình trạng ấy chờ chết,
hay nói đúng hơn, mong chết ngay đi cho rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.