GULLIVER DU KÝ - Trang 52

kẻ cận thần, vua đọc một bài diễn văn trước Hội đồng, nói đến đức khoan
hồng và lòng thương dân của mình, coi đó là một đức tính mà mọi người
đều biết và ca ngợi. Bài diễn văn tức khắc được thông báo cho toàn quốc,
và nhân dân không sợ gì bằng sợ những lời ca ngợi đức bao dung của nhà
vua. Bởi vì, người ta nhận xét rằng, những lời mở đầu càng văn hoa thì sự
trừng phạt càng nặng và nạn nhân càng là người không có tội. Nhưng, đối
với việc liên quan đến tôi hiện nay, tôi thú thật rằng, vốn không phải là một
triều thần và cũng không được hưởng nền giáo dục để làm quan, nên tôi
phán đoán không đúng về những sự việc ấy và tôi không thế cho rằng lời
mở đầu này là dịu dàng, cao cả, mà ngược lại, tôi thấy nó quá khắt khe (có
lẽ tôi lầm chăng). Tôi không nghĩ cách tự bào chữa trước Hội đồng, bởi vì,
tôi không thể chối cãi được những sự việc đã ghi trong các điều của bản án,
nhưng tôi vẫn hy vọng người ta sẽ công nhận công lao đóng góp của tôi để
xét ân giảm. Nhưng trong cuộc đời tôi, tôi đã chứng kiến nhiều vụ án kiểu
này, bao giờ cũng kết thúc theo chỉ thị đã được đưa ra của các quan tòa, và
theo ý muốn của các vị quyền cao chức trọng, cho nên tôi không dám tin
vào quyết định nguy hiểm ấy của mình. Trong tình thế ác liệt này và trước
những kẻ thù có thế lực đã có lúc tôi có ý định kháng cự lại, bởi vì tôi còn
tự do thì tất cả những lực lượng quốc gia tập hợp lại dễ gì chống lại nổi tôi,
và với mấy hòn đá, tôi có thể dễ dàng phá tan tành cả thành phố. Song, tôi
gạt bỏ ngay ý định ấy, bởi vì tôi nhớ lại lời tuyên thệ trước nhà vua và
những ân huệ ngài đã ban cho tôi, cũng như danh dự Nardac ngài đã ban
thưởng. Tôi chưa học được nhiều lấm lòng biết ơn của các bậc triều thần để
thấy rằng những đối xử khắc nghiệt hiện nay của đức vua có thể giải phóng
tôi khỏi nhưng ân huệ trước kia.

Sau cùng, tôi đi đến một quyết định, chẳng tránh khỏi có đôi chỗ đáng

chê trách. Cũng vì táo bạo và thiếu kinh nghiệm, nên khi tôi muốn giữ
không để mất đôi mắt, mất cuộc sống tự do và sinh mệnh của mình, tôi đã
bất chấp tất cả các sắc lệnh của triều đình. Giả thử lúc đó tôi biết được bản
chất các ông vua và các vị tổng trưởng như tôi đã quan sát được ở nhiều
triều đình khác, cũng như cách đối xử của họ với những phạm nhân tội nhẹ
hơn tôi, thi có lẽ tôi đã dễ dàng chấp nhận hình phạt đáng yêu ấy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.