dụng cụ cần thiết (song, rủi thay, tôi đã bỏ cả dưới tàu biển) - tuy nhiên chỉ
nhìn thôi tôi đã thấy lợm giọng rồi.
Ngoài cái hộp to người ta thường đựng tôi mang theo, hoàng hậu còn
cho làm một cái nhỏ hơn, độ mười hai foot mỗi cạnh, cao mười foot, dùng
để đi chơi cho đỡ cồng kềnh mỗi khi Glumdalclitch đặt nó lên đùi. Đó vẫn
là công trình của nghệ nhân trước do tôi chỉ bảo cách làm. Cái hộp du lịch
này là một hình khối vuông, ba mặt có cửa sổ, chăng một cái lưới thép ở
bên ngoài để đề phòng tai nạn trong các cuộc hành trình lâu dài. Mặt thứ tư
không có cửa sổ nhưng có hai miếng sắt để khi nào tôi muốn đi ngựa,
người mang tôi sẽ xỏ vào dây lưng rồi thắt vào lưng. Thường thường, một
lão bộc trung thành và đứng đắn đảm nhiệm việc này khi tôi đi theo vua
hay hoàng hậu, hoặc khi tôi muốn đi chơi trong vườn hay đi thăm một bà
lớn hoặc một vị tổng trưởng mỗi khi cô bé Glumdalclitch ốm. Các quan đại
thần đều biết tôi và khen ngợi tôi - tôi nghĩ là do tôi được nhà vua ưu đãi
hơn là do tài đức của tôi. Trong các cuộc hành trình, khi tôi chán đi xe, một
gia nhân cưỡi ngựa buộc cái hộp của tôi vào thắt lưng, rồi đặt hộp trên một
cái gối để phía trước. Thế là qua ba cửa sổ, tôi có thể nhìn bao quát cả
vùng. Trong buồng kê một tấm phản một cái võng mắc vào trần nhà, có hai
cái ghế và một cái bàn bắt đinh ốc liền với sàn nhà phòng khi ngựa phi hay
chạy cho khỏi đổ, mặc dù có khi xóc rất mạnh, nhưng tôi vốn quen đi biển
nên chẳng hề gì.
Có khi cao hứng, tôi đi thăm thành phố. Bao giờ người ta cũng để tôi
ngồi trong hộp du lịch, đặt trên đùi cô bé, cô ngồi trong một cái kiệu, theo
tập quán của xứ sở, do bốn người khiêng và có hai người đi theo sau, họ
đều mặc bộ đồ riêng của hoàng hậu may cho. Những người dân ở trong
thành phố thường được nghe nói đến tôi, họ xúm đông, xúm đỏ quanh
chúng tôi để xem. Cô bé vốn dễ tính nên cho kiệu dừng lại và cầm tôi trong
tay cho mọi người trông rõ hơn.
Tôi khao khát được đi xem ngôi đền chính ở thủ đô, nhất là cái tháp
trong đền, được coi là cao nhất nước. Vì vậy, một hôm cô Glumdalclitch
dẫn tôi đến đấy, xin thú thực là tôi thấy thất vọng, bởi vì nó cao không quá
ba nghìn foot, nếu cứ tính theo tỉ lệ tương ứng giữa những người ở đây và