GƯƠM THIÊNG TRẤN QUỐC - Trang 123

- Lão có thể đánh bại ta chỉ bằng một đòn!
Trong lúc Bạch Hổ cân nhắc, Tiểu Giao cũng băn khoăn. Nàng không

biết trả lời Bạch Hổ thế nào vì không tin là nàng và Bạch Hổ đủ sức ngăn
cản một đối thủ như Khuất Ngự Phong. Nhưng khoanh tay nhìn kẻ khác
mang kiếm thần ra đi thì tránh sao khỏi mang đại tội đối với tổ tiên và đất
nước. Cuối cùng, nàng đành hỏi lại:

- Ý Phạm huynh thế nào?
Bạch Hổ thú thực:
- Tôi rất hoang mang nên mới hỏi cô.
Thấy Tiểu Giao im lặng, chàng tiếp:
- Nếu quả Khuất Ngự Phong nắm được kiếm thần thì không dễ đối phó.

Nhưng ta không thể cho lão mặc tình mang kiếm thần ra đi. Hơn nữa-

Chàng nghĩ tới cái chết của Trần Đường và vợ chàng, nhưng không nói

tiếp. Cùng lúc chàng nhớ lại lời dặn của sư phụ trước khi rời Phong Châu
trở về quê nhà:

- Võ học vốn vô bờ bến. Người khổ luyện trọn đời vẫn không thể chắc là

không thất bại. Cho nên, đứng trước kẻ tầm thường không thể khinh suất,
mà đứng trước một cao nhân cũng không nên sợ hãi. Kẻ tầm thường vẫn có
thể thắng ta, còn cao nhân vẫn có thể bị ta đánh bại. Con cứ nhớ, ngọc nào
cũng có vết. Phải cố tìm cho ra cái vết đó tức là phải cố hiểu đúng cả về
mình lẫn về người. Có như thế mới hy vọng hạn chế nguy vong.

Sáu năm dài thăm thẳm vừa qua, Bạch Hổ nhờ lời thầy dặn mà trấn áp

mọi cơn bối rối để bình tĩnh tìm ra ngõ thoát vượt qua không ít khó khăn.
Lời dặn đó của thầy còn giúp chàng luôn nhìn lại chính mình để san lấp
nhiều nhược điểm. Nhưng lúc này, chàng không thể nén nổi băn khoăn.
Nếu quả đối thủ của chàng trong đêm nay là Khuất Ngự Phong thì chàng
cần làm sao để nhận ra tì vết của viên ngọc. Chàng chỉ có lợi điểm duy nhất
là lão không hề hay biết sự hiện diện của chàng.

Tiểu Giao cắt ngang mạch suy nghĩ của chàng, hỏi:
- Phạm huynh có dịp chạm mặt họ Khuất chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.