GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 158

nặng.

Sau cùng họ mới quay lại yêu cầu Ibn rút hết quân đội đóng ở biên giới
Koweit đi, đừng dòm ngó mồi đó nữa. Ibn biết chưa phải lúc, đành nghe
lời, đợi cơ hội khác.

Anh đã khôn, chiếm Bassorah trước vì căn cứ đó quan trọng vào bực nhất
trong đại chiến vừa rồi. Tướng Rommel của Đức cũng đã nhắm điểm đó,
hẹn với Nhật sẽ gặp nhau ở đó, nhưng Anh cố giữ và Đức không dám tấn
công.

Nhờ làm chủ vịnh Ba Tư, Anh mới tiếp tế được khí giới, nguyên liệu cho
Nga từ năm 1941 trở đi. Anh, Nga phân công với nhau: Anh chở tới
Bassorah rồi Nga chở tiếp tới dãy núi Caucase.

Anh gởi cho Nga cao su Singapore, thiếc Mã Lai, chì Miến Điện và Úc,
nhưng bao nhiêu cũng không đủ. Staline cứ đòi tăng hoài, tăng gấp đôi gấp
ba vẫn chưa bằng lòng. Churchill đành cầu cứu Roosevelt. Roosevelt vui vẻ
nhận liền, cuối năm 1942 tuyên bố rằng Mỹ sẽ lo hết vấn đề tiếp tế Nga để
cho Anh được rảnh tay. Bạn Đồng Minh với nhau mà! Và một khi Mỹ đã
tận lực giúp thì phải biết là đắc lực! Năm 1943 chở được 3.000.000 tấn cho
Nga, và con số đó năm sau tăng lên nữa. Thôi thì đủ thứ : 4.100 phi cơ,
138.000 xe cam nhông, 912.000 tấn thép, 100.000 tấn thuốc súng, hằng
trăm cây số đường rầy, 1.500.000 tấn thức ăn, 9.000 tấn hạt giống và vô số
máy móc đủ loại.

Cảng Bassorah hẹp quá vì nằm trên sông, không tiếp nhận hết những vật
đó, người Anh muốn mượn hải cảng và đường lộ của Ả Rập Séoud, trên
vịnh Ba Tư.

Ibn Séoud lúc đó đương túng tiền, đã mượn trước 6.800.000 Mỹ kim của
công ty C.A.S.O.C. để mua khí giới cho đội quân Ikwan mà vẫn còn thiếu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.