GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 176


Ông John Byron thành hoá vợ, phung phí quá, túng thiếu, tục huyền với cô
Catherine Gordon de Gight, xấu nhưng quí phái và giàu. Hai vợ chồng phá
tán hết gia sản rồi qua bên Pháp ở, để tránh tiếng trách móc của gia đình,
đến khi bà có mang mới trở về Luân Đôn. Ngày 22-1-1788, bà sanh được
một đứa con trai, tức George Gordon Byron. Khi Geoge ra đời thì Augusta
Byron, người chị cùng cha khác mẹ với George, đã về ở với bên ngoại.

Thân mẫu Byron thấy tình cảnh sa sút, không dám ở lại Luân Đôn nữa, ôm
con về ở gần cha mẹ cho bớt tốn kém. Tính bà cần kiệm, có thể sống thanh
bạch được. Nhưng ông chồng thì phóng đãng, mà bà lại không dám từ chối
ông một điều gì cả. Ông vay tiền để cờ bạc, rượu chè, trai gái rồi bắt bà trả;
ông bỏ nhà đi hằng tuần, hàng tháng, hễ ló mặt về tới nhà là nã tiền vợ. Bao
nhiêu ruộng đất, bà phải bán hết để cung phụng cho ông, và mới hai mươi
ba tuổi bà rùng mình nghĩ tới tương lai: không biết làm sao nuôi nổi con
đây.

Cậu Byron rất đẹp trai, thông minh, âu yếm, nhưng tính cách cũng như cha,
hung dữ lạ thường mỗi khi có điều gì bất mãn. Mới bốn tuổi, có lần bị
người vú rầy là vô ý tứ, làm dơ một chiếc áo mới, cậu xoé toạt chiếc áo từ
trên xuống dưới rồi liệng xuống đất, lẳng lặng nhìn chị vú, vẻ khiêu khích.
Câu lại có một tật nữa: tật thọt chân. Bà chua xót vô cùng, sinh ra quạu
quọ, keo cú.

Hưởng những di truyền của cha như vậy, sống trong một gia đình như vậy,
cha mẹ hễ gặp nhau là gây lộn, làm sao Byron phát triển bình thường cho
được.

Mùa hè năm 1791, bà nhận được nhiều bức thư liên tiếp của ông, giọng thê
thảm: “Anh không còn một chiếc áo sơ mi nữa… Anh không còn một xu
dính túi nữa... Quần áo rách hết cả rồi… Không biết ngày mai lấy gì mà
ăn”. Rồi ít bữa sau hay tin ông mất. Có người bảo ông đã tự tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.