GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 177


Cái tang đó thực ra làm nhẹ được gánh của bà, nhưng bà rất đau khổ vì vẫn
thương ông, vẫn nhớ cặp mắt như nhung của ông. Thế là mới ba tuổi,
Byron đã mồ côi cha, sống với mẹ tính tình bất thường, lúc thì ôm cậu hôn
lấy hôn để, lúc thì đánh đập tới tấp. Cả hai mẹ con đều đau khổ, nhưng đều
yêu nhau.

*
* *

Nhờ đức cần kiệm của bà, cảnh nhà không đến nỗi túng thiếu lắm. Năm
tuổi cậu học vỡ lòng về sử và tiếng La Tinh.

Khi đã bắt đầu biết suy nghĩ, cậu tìm hiểu cuộc cách mạng 1789 của Pháp,
đọc rất nhiều sách về sử La Mã, Hi Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, và mơ mộng sau
thành một danh tướng.

Rồi một hôm vào năm 1794, bà hay tin người em chồng chết, tuyệt tự, và
tất cả gia tài bên chồng sẽ về Byron hết.

Cậu được mẹ dắt về quê cha ở Newstead trong một thời gian. Lần đầu tiên
thấy những lâu đài cổ kính cất trên bờ hồ, trong một khu vườn thông mênh
mông, rồi nghĩ rằng tất cả cơ đồ đó sẽ thuộc về tay mình, Byron có cảm
giác là đương sống một cái mộng rất đẹp chỉ có trong truyện Ngàn lẻ một
đêm của Ả Rập
.

Từ đó đời sống của cậu dễ chịu hơn. Cậu rất siêng học, đã mười tuổi đã đòi
thầy dạy thêm.

Năm 1801, dọn lên Luân Đôn, cậu vào học một trường lớn, trường Harrow,
nhưng không chịu theo một chương trình nào cả, lúc nào thích thì học ngày
học đêm, lúc nào chán thì cả tuần không mở cuốn sách; và bắt đầu làm thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.