GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 179


Thất tình thì người ta làm thơ; và Byron về Luân Đôn tuy nói là để học, mà
thực là để làm thơ.

*
* *

Đương lúc chán nãn, thì chàng gặp một người để kể lễ tâm sự, nàng
Augusta, người chị cùng cha khác mẹ với chàng.

Năm đó chàng mới 16 tuổi, và Augusta 20 tuổi. Từ hồi chàng mới sanh,
Augusta sống ở bên ngoại, nên hai người không biết nhau. Mới gặp nhau,
họ đã mến nhau liền, thấy rằng tính tình rất hợp nhau: Augusta nhận ra ở
em những nét của cha mình và càng quí em; Byron thì yêu Augusta hơn
yêu mẹ vì nàng hiểu chàng hơn. Lâu lâu họ mới gặp nhau vì Augusta vẫn
sống với bên ngoại, nhưng chàng thường thư từ cho Augusta, kể đời sống
của mình ở trường Trinity và trường Cambridge cho chị nghe. Mà đời sống
đó thực phóng đãng: nhất là từ khi hay Mary về nhà chồng, chàng bỏ bê
việc học, chàng chỉ đánh bài, uống rượu, học võ, học bơi và bao vài cô
nhân tình mà thực tâm chàng chẳng yêu cô nào cả. Chàng muốn nhờ những
thú vui dễ dàng đó để quên Mary nhưng vẫn không quên được. Vết thương
không ngờ mà sâu như vậy.

Vì chưa tới tuổi trưởng thành, chàng chưa được sử dụng gia tài, nên lúc nào
cũng túng tiền, vay của bạn bè rồi bắt mẹ trả. Vay của bạn bè cũng không
đủ, chàng phải hỏi những người cho vay nặng lãi, và chàng xin Augusta
bảo đảm cho mình: “Xin chị đừng nghi ngờ gì em cả, em sẽ giữ lời hứa,
nếu em còn sống tới tuổi trưởng thành thì em sẽ hoàn lại chị; nếu em chết
trước tuổi đó thì gia tài về chị chớ về ai. Chị không thiệt gì hết”. Augusta
bằng lòng bảo đảm, và khi hay tin đó, bà Byron kinh hoảng: “Thằng này lại
như bố nó thôi, nó sẽ phá gia và sẽ làm tôi điên mà chết mất”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.