GƯƠNG CHIẾN ĐẤU - Trang 180

Được em gái một người bạn, cô Elisabeth Pigot, khuyến khích, chàng hăng
hái làm thơ, thức suốt đêm để viết và năm 1807, xuất bản tập thơ đầu tiên:
Hours of idleness (Những lúc nhàn), gởi bán ở các tiệm sách Luân Đôn.
Một tiệm bán được bảy cuốn. Chủ tiệm bảo: “Bảy cuốn là cừ rồi đấy”. Tập
thơ bán được hết và hơi có tiếng vang. Thi hào Wordsworth khen chàng là
“nếu tiếp tục thì sẽ nỗi danh”. Byron hăng hái tiếp tục. Chàng đậu được
bằng cấp của trường Cambridge, nợ bốn ngàn Anh bảng và hay tin
Augustra đã về nhà chồng.

Được chính thức nhận vào làng thi sĩ, chàng càng sống bốc đồng hơn trước.
Chàng họp một nhóm bạn nhậu, tối ngày say sưa, chuyền tay nhau uống
rượu trong một cái sọ người mà chàng cho nạm bạc và khắc những hàng
thơ này:

Ta đã sống, đã yêu, đã đùa cợt như em;
Ta đã chết: đất để lại xương của ta;
Bạn trẻ, bạn cứ rót đầy đi – không hề gì cho ta đâu;
Để môi của bạn kề vào còn hơn là để cho sâu nó đục xương ta.

Và những buổi chiều ta, chàng thường lại bãi tha ma ngồi bên những nấm
mồ mà mơ mộng.

Năm 1908, chàng xoay được một số tiền, cùng với một người bạn thân tên
là Hobhouse du lịch lục địa châu Âu. Trước khi xuống tàu, chàng làm một
bài thơ gởi cho Mary:

Thế là xong – và, và run rẩy trong cơn dông,
Chiếc thuyền giương buồm trắng;
Gió mát ban đêm vi vu,
Trên ngọn cột buồm nghiêng nghiêng,
Và tôi phải từ giả xứ này,
Vì tôi chỉ yêu có mỗi mỗi thiếu nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.