GƯƠNG HY SINH - Trang 35

đoán rằng đường xe lửa đó sẽ làm cho sự buôn bán ở Milan suy sút, bèn rời
nhà qua Port Huron, mở một tiệm buôn lúa. Lúc đó Alva bảy tuổi, vào học
trường làng. Nhưng cậu chỉ học có ba tháng, rồi, như trên tôi đã kể, thân
mẫu cậu cho cậu học tại nhà. Cụ hồi trước cũng đã dạy học, nên săn sóc sự
giáo dục cho con rất chu đáo. Edison rất quý mẹ, sau này viết: “Nhờ có má
tôi, tôi mới được như ngày nay. Tôi quyết tâm không khi nào làm cho
người thất vọng. Người rất thành thực, rất tin ở tôi. Người là lẽ sống của
tôi. Luôn luôn tôi nhớ tới người.

*

* *


Alva học ở nhà được ba bốn năm. Cậu rất thích môn hóa học, và có óc rất
thực tế. Sau nhà có một khu đất, song thân cậu cho tự ý muốn trồng gì thì
trồng. Cậu bèn trồng rau để bán cho hàng xóm, dành dụm được một số tiền
kha khá, biếu bà cụ một nửa, còn một nửa dùng để mua sách và các chất
hóa học về thí nghiệm.
Người hỏi mua rau mỗi ngày một nhiều mà sức cậu trồng không được mấy.
Cậu nảy ý đi buôn rau. Cậu xin phép song thân đi lại Dettroit mua rau, chở
xe lừa về bán. Hai cụ mới đầu không chịu nghe; đồ con nít, mới mười hai
tuổi đầu, mà đòi đi buôn! Nhưng cậu năn nỉ quá, song thân đành phải cho.
Alva thích lắm. Xe lửa tới Dettroit, cậu nhảy xuống đi mua rau xong rồi
còn thì giờ lang thang hết phố phường, ngắm nhà cửa, hàng hóa, kẻ đi
người lại gần tới giờ về, mới hấp tấp lại ga, leo lên xe với một thúng lớn
đầy rau.
Nhưng đi lang thang hoài cũng chán, sau cậu nghĩ cách dùng thì giờ rảnh ở
trên xe và trong khi đợi xe sao cho có lợi. Cậu xin vô một hội thanh niên để
được mướn sách ở thư viện. Cậu lại xin chân bán báo cho công ty xe lửa,
như vậy khỏi phải trả tiền xe mà lại kiếm thêm được tiền. Cậu bán tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.