GƯƠNG HY SINH - Trang 69

cũng không sống được đâu, mình nhỉ.
Ông lắc đầu, cương quyết :
- Em lầm rồi. Dù sao thì sao, dù chỉ còn là cái xác không hồn thì chúng
ta cũng vẫn phải làm việc.
Và càng thiếu sự nâng đở, ông bà càng làm việc mạnh. Từ năm 1899 đến
năm 1904, ông bà đã công bố được ba mươi hai nghiên cứu về khoa học.
Chất radium được dùng để chữa vài loại ung thư và bắt đầu được các nhà
kỹ nghệ đòi hỏi. Khi đã nấu được một gam radium, ông muốn công bố
cách thức chế tạo cho cả thế giới biết, chứ không giữ riêng bằng cấp sáng
chế, nhưng còn dò ý bà đã :
-« Đời chúng ta vất vả mà chúng ta cần có một phòng thí nghiệm đàng
hoàng. Rồi còn tương lai của con cái nữa. Em nghĩ sao ? Nên giữ quyền
sáng chế hay không ?
Bà không do dự, đáp :
- Giữ quyền đó cho riêng mình là trái với tinh thần khoa học. Em nghĩ
sự phát minh đó phải để cho cả nhân loại hưởng chung.
Và ông vui vẻ công bố liền cách chế tạo cho các kỹ sư ngoại quốc.

*
Lúc đó, danh tiếng ông bà dậy lên như sóng. Các quốc gia tranh nhau
đón tiếp ông bà. Trước hết là Anh. Năm 1903 Viện Hoàng gia ở Luân Đôn
mời ông bà qua diễn thuyết. Cả thành phố Luân Đôn xôn xao muốn được
coi mặt những người đã khai sanh cho chất radium. Ông bà phải dự các tiệc
danh dự, ông với bộ đồ đen thường ngày, bà cũng với chiếc áo sẫm thường
này mà chung quanh toàn là những nhà quý phái y phục sang trọng, vàng
son rực rỡ.
Khi tan tiệc, về phòng, bà bảo ông:
- “ Em không ngờ rằng ở đời có những châu ngọc đẹp như vậy.
Ông mỉm cười:
- Mình thử đoán xem trong bữa tiệc anh nghĩ tới gì ? … Anh tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.