GƯƠNG VỠ - Trang 112

- Chưa đâu. Sau này thì chắc chắn.

- Bao giờ cũng thế. Chẳng có tin tức gì! Ông cần sự giúp đỡ ư? Sự hợp tác ư?

- Tôi đây. - Craddock cười, nói.

- Ông có nghi tôi đã giết bà Heather Badcock do nhầm lẫn khi muốn loại bỏ
Marina Gregg không?

- Tôi chưa nghe thấy ai nói như thế.

- Không. Ông rất cao tay. Tốt. Tôi đây. Tôi có khả năng để làm như vậy,
nhưng động cơ của tội ác là gì? Cái mà ông rất muốn biết, đúng không?

- Tôi không thấy cái đó.

- Đúng thế. Tôi yên tâm.

- Tôi muốn biết ông đã thấy những gì trong ngày hôm ấy?

- Tôi đã chứng kiến vụ giết người nhưng không biết ai là tác giả. Tôi thấy
người đàn bà đáng thương ấy ngồi trên ghế, thở một cách khó nhọc, và chết
ngay sau đó. Đó là tất cả những gì tôi biết về vụ này. Tôi lấy làm xấu hổ.
Đúng thế, một nhân chứng tuyệt hảo. Tôi có thể nói lại đầy đủ, nhưng khốn
thay ánh sáng đã dừng lại ở đây. Tôi không nghĩ thuốc độc là dành cho bà
Heather Badcock. Đây là một phụ nữ tốt, có hơi nói nhiều, nhưng người ta
không giết người vì lý do ấy, trừ việc bà ta đã tiết lộ một điều bí mật gì đó đặt
người khác vào vòng nguy hiểm nhưng ai lại nói những chuyện bí mật với bà
Heather Badcock chứ? Đó là một người đàn bà nói rất nhiều về minh, về
công việc riêng tư của mình.

- Đó là quan điểm chung của mọi người.

- Chúng ta nói sang bà Marina Gregg nổi tiếng! Tôi tin chắc rằng có nhiều lý
do để giết Marina. Sự thèm muốn, sự ghen tuông và tất cả những yếu tố của
một vở bi kịch. Nhưng ai là thủ phạm chứ? Một kẻ vô gia cư ư? Đây là quan
điểm của tôi: bà ta có giá trị của mình. Đó là những cái ông muốn biết ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.