GƯƠNG VỠ - Trang 132

cho bà ấy vì không thể nuôi nổi tôi chứ không phải vì tiền. Mẹ tôi để tôi ra đi
vì bà đã quá ngu ngốc nghĩ rằng chúng tôi sẽ được sung sướng, sẽ được giáo
dục tốt và sau này chúng tôi có một cuộc sống dễ chịu. Mẹ tôi hành động như
thế là vì lợi ích của tôi. Nếu mà mẹ tôi biết rõ sự thật!

- Tôi thấy cô nói vẫn còn chua chát lắm.

- Phải, lúc này thì không. Nhưng mỗi khi trở về với dĩ vãng, mỗi khi nhắc lại
chuyện cũ thì chúng tôi vẫn thấy cay đắng.

- Cả ba người ư?

- Trừ Rod, có thể, vì lúc ấy nó còn bé quá... Nhưng Angus và tôi vẫn căm thù
bà ấy. Anh ấy nói, khi lớn lên, anh ấy sẽ giết đứa trẻ, con của bà ấy.

- Cô có biết chuyện gì đã xảy ra với anh ta không?

- Tôi không nghĩ đến điều đó. Đây không phải là một tình cảm ăn sâu. Lần
cuối cùng tôi gặp anh ấy thì anh đang hoạt động trong ngành sân khấu. Tôi
không hiểu dự định của anh có được thực hiện không.

- Bà Marina Gregg có ngạc nhiên khi gặp lại cô trong ngày hội họp ấy không
hay là bà ta nhớ đến cô cốt để làm cô vừa lòng?

- Bà ấy ư? Bà ấy không bận rộn gì về cuộc gặp mặt đâu. Tôi đã lạ lùng khi
thấy bà ấy biến đổi nhanh như vậy và tôi đã chuẩn bị để nói chuyện với bà ấy
- Cô gái đập tay xuống bàn - Và bà ấy đã không nhận ra tôi! Ông nghĩ như
thế nào? Tôi đã sống với bà ấy suốt bốn năm trời. Năm lên chín tuổi thì tôi xa
bà ấy và bây giờ thì bà ấy không biết tôi là ai nữa!

- Trẻ con thì thay đổi rất nhanh. Bữa nọ tôi gặp một cô cháu họ ở ngoài
đường mà không nhận ra nó.

- Ông muốn làm tôi yên lòng ư? Nói cho đúng ra, tôi không thật thà, cái đó
làm tôi ân hận, ngược lại, thì tôi không dám thú nhận. Marina có một quyền
lực lạ lùng đối với những người ở gần bà ấy. Người ta có thể ghét bà nhưng
không thể quên được bà.

- Cô có nói với bà ta rằng cô là ai không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.