GƯƠNG VỠ - Trang 175

- Và tôi cho rằng bà Badcock đã giải thích cho bà Marina rằng mình đã gặp
bà ở Bermudes. Bà Badcock đang ốm nhưng cũng chạy tới gặp bà này.

- Phải. Tôi nhớ rất rõ.

- Thế thì ông có thể cho tôi biết bà Badcock đã mắc bệnh gì không?

- Xin đợi một chút... Phải... Để tôi nghĩ... Bệnh đậu mùa. Đó là bệnh ít nguy
hiểm hơn bệnh sởi. Một số người thường mắc phải. Tôi nhớ người em họ
Caroline của tôi...

Bà Marple cắt ngang.

- Xin cảm ơn ông, ông trợ tế. - Bà nói và gác máy.

Nét mặt bà nghiêm nghị hơn.

- Xe tắc xi đã tới, bà thân mến - Bà Knight nói - Một chiếc xe cũ rích, tôi phải
nói như thế. Tôi không muốn bà lên ngồi trong chiếc xe đó, nó chẳng sạch sẽ
gì, có thể là bà sẽ bị bệnh.

- Thật là ngốc! - Bà Marple nói (Bà đội mũ và gài cúc áo khoác rồi đi ra).

- Chào anh Robert. - Bà nói.

- Xin chào bà Marple. Bà dậy sớm thế. Tôi phải đưa bà đi đâu đây?

- Tới lâu đài Gossington.

- Có lẽ tốt nhất là tôi nên đi cùng bà, bà thân mến - Bà Knight kêu lên - Để
tôi đi tìm giày.

- Không. Cảm ơn. Tôi đi một mình. Lên đường, Inch... à quên Robert, nhanh
lên.

Tới Gossington bà Marple bấm chuông và nói mình cần gặp ông Rudd.

Người thay thế Giuseppe, một lão già đi lảo đảo, trả lời:

- Ông Rudd không tiếp ai mà không hẹn trước, thưa bà. Và nhất là hôm nay.

- Tôi không được hẹn trước nhưng tôi sẽ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.