GƯƠNG VỠ - Trang 31

C

CHƯƠNG 5

ó rất nhiều người tới lâu đài Gossington dự ngày Hội của
các nhân viên cứu thương ở Saint-Joln và việc tiếp đón thật
là hoàn hảo. Trời nắng ráo mới chỉ là một lý do nhưng lý do
quan trọng hơn đó là sự tò mò. Người ta muốn biết những
“tài tử xi-nê” sống như thế nào ở Gossington. Nhiều giả thiết
khác thường được nêu ra. Cái bể bơi đã gần giống với điều

người ta tưởng tượng. Nó rất lớn và chứa đầy nước màu xanh. Một căn phòng
có vẻ lạ lùng dùng để mắc quần áo và một hàng rào rất cao quây tất cả vào
bên trong.

Cụ Sampson, người cao tuổi nhất của làng Sainte-Mary Mead, đã chín mươi
sáu tuổi, nhưng bè bạn chỉ cho rằng ông mới tám mười tám tuổi thôi, cũng
lấy gậy của mình để đo nước trong bể bơi, làm kích thích sự tò mò của mọi
người.

- Nước ngưng tụ - Cụ nhăn mặt nói - Không sạch sẽ. Ở đấy có đàn ông và
đàn bà trần truồng đi dạo.

Nếu đóng thêm một hào nữa thì khách có thể vào trong nhà để tham quan văn
phòng, phòng hòa nhạc, phòng khách và nhất là phòng ăn, bàn ghế đều làm
bằng gỗ sồi và da.

- Không còn dấu vết gì của lâu đài Gossington nữa đúng không? - Người con
dâu của nhà Sampson hỏi.

Bà Bantry đi tới, hài lòng mà xác nhận rằng rất đông khách tới thăm và sẽ thu
được rất nhiều tiền. Bà quan sát những bồn hoa. Trời, không có cái gì là
không được cải tạo lại.

Một chàng trai tóc rất dài tiến lại phía bà.

- Bà là bà Bantry, đúng không ạ?

- Phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.