GƯƠNG VỠ - Trang 33

Vợ chồng nhà Badcock bước lên thang gác. Heather vẻ mặt rạng rỡ bước
theo chồng.

- Ông bà Badcock!

- Bà Badcock (Thầy trợ tế tay cầm cốc nước chanh quay lại). Người thư ký
tích cực của Hội. Saint-John sẽ như thế nào nếu không có bà ta?

Bà Marina đến trước mặt bà này.

- Tôi tin chắc rằng bà đã làm được một việc kỳ diệu.

- Bà không nhận ra tôi ư? - Heather tươi cười hỏi - Có hàng trăm người quen
biết, bà nhận ra làm sao được? Bà có nhớ không... ở Bermudes? Ồ đã lâu lắm
rồi.

- Có chứ (Bà Marina vẫn tươi cười).

- Tôi, tôi nhớ rất rõ. Tôi rất sung sướng! Hài lòng vì được gặp Marina Gregg,
một nghệ sĩ lớn. Tôi vẫn là một trong số những người thán phục bà.

- Bà rất đáng mến, nhưng bà đã nói hơi quá...

Bà Marina miệng nói nhưng mắt vẫn nhìn về phía những người đang tới qua
vai của bà Heather.

- Tôi không dám giữ bà lâu hơn - Bà Heather nói - nhưng...

Marina khốn khổ, bà Bantry nghĩ. Ta giả thiết rằng những chuyện như thế
này thường xảy đến với bà ta. Cần phải có một sự kiên nhẫn ghê gớm. Bà
Heather vẫn nói câu chuyện của mình.

Bà Allcock chậm chạp đến gần bà Bantry.

- Những sự thay đổi không thể tưởng tượng được! Chắc đã phải tốn rất nhiều
tiền... Tôi không ốm nhưng... đó là do rượu vốt-ca (Người đàn bà to béo nghi
ngại nhìn chiếc cốc của mình). Ông Rudd cứ bảo tôi hãy uống thử. Bà xem để
cốc rượu này vào đâu đó thì có phải là vô phép không? - Bà ta lo ngại hỏi.

Bà Bantry làm cho bà này yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.