GÚT THỦY TRIỀU - Trang 8

dương bao la.

“Tại sao cậu luôn muốn nhiều thật nhiều, Faro?”
“Chính con người các cậu mới muốn nhiều hơn chứ,” Faro gằn giọng.

“Các cậu muốn cả thế gian cúi đầu trước dục vọng của nhân loại.”

Sự tranh cãi của Faro làm tôi khó chịu. “Ta có thể – ta có thể đến Quần

Đảo Biến Mất không?” Tôi vội hỏi.

“Tối nay mọi người sẽ đến Quần Đảo Biến Mất.” “Tại sao?”
“Có một Cuộc Họp. Nhìn đằng kia kìa.” “Tối quá!”
“Nhìn đi, Sapphire. Mở mắt ra.”
Tôi chú mục vào làn nước tối dày đặc mượt như nhung. Đúng vậy, có

những hình thù cùng bóng dáng di chuyển theo lực đẩy của các hải lưu.
Một nhóm bơi gần nhau. Có lẽ là một đàn cá đang bơi đến chỗ kiếm ăn.
Nhưng rõ ràng họ quá lớn so với cá; họ dài như... cao như...

“Hải tộc, Faro! Nhìn này! Họ là Hải tộc!”
Rốt cuộc tôi cũng tận mắt nhìn thấy các cư dân đại dương. Tộc đoàn của

Faro. Sau cùng, bức màn giấu họ khỏi tầm mắt mỗi lần tôi đến Ingo đã
được nhấc lên. Họ đang di chuyển rất nhanh, là một nhóm độ hai mươi cá
nhân. Họ bơi cách chúng tôi một quãng xa, không để ý tới hai đứa. Lúc bơi,
nom họ tỏa sáng lung linh, cứ như được vảy cá bao phủ. Nhưng theo tôi
được biết từ Faro và chị cậu, Elvira, thật ra các cư dân biển chẳng hề có
vảy. Chỉ các nhân ngư trong truyện cổ tích mới phơi mình trên bãi đá chải
tóc, hát hò dụ dỗ cánh thủy thủ. Hải tộc thật sự không giống thế. Họ sở hữu
nhiều sức mạnh, rắc rối và chân thực hơn nhiều. Tôi chớp mắt, và những cư
dân nọ khuất dạng.

“Họ mặc gì vậy, Faro? Vật lấp lánh kia ấy?”
“Chắc là xà cừ đính trên áo choàng lưới. Trời sáng trăng, mọi người

thường mặc cái đó đến Cuộc Họp.”

“Đẹp quá! Cậu có áo choàng nào giống thế không?” “Ý cậu là sao?”
“Cậu cũng có một cái chứ? Áo choàng đính xà cừ ấy? Trong tủ quần áo

hay đại loại thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.