HẠ ĐỎ - Trang 50

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Sao lạ vậy ? Thơm thích đánh nhau lắm mà!

Nhỏ Thơm tròn mắt:

- Ai bảo anh vậy ?

- Thằng Nhạn bảo! - Tôi khịt mũi - Nó bảo Thơm hay vật nó xuống đất, rồi cỡi lên người!
Nhỏ Thơm đỏ mặt:

- Đó là chuyện năm ngoái. Năm nay Thơm lớn rồi, Thơm không thích trò đánh nhau nữa!

Tôi giở giọng cà khịa:

- Sao hôm trước tôi nghe Thơm dọa thằng Nhạn lên trường sẽ cho nó biết tay ?

- Hôm đó anh đứng ở đâu mà nghe ? - Nhỏ Thơm thắc mắc.

Tôi gãi đầu:

- Hôm đó hả ? Hôm đó tôi đứng ở... ngoài hàng rào.
Nhỏ Thơm cười, nó chẳng để ý đến vẻ lúng túng của tôi:

- Thơm chỉ dọa thằng Nhạn vậy thôi. Thơm ghét nó. Ai bảo nó cứ chui vào vườn nhà Thơm.

Tôi láu lỉnh:

- Chứ tôi thì sao ? Tôi cũng chui vào vườn nhà Thơm vậy!

- Nhưng anh khác!

- Khác sao ?

Nhỏ Thơm chớp mắt. Nó nhìn xuống đất:
- Thơm không biết.

Lúc này nhỏ Thơm trông chẳng có vẻ gì là bà La Sát. Nó bẽn lẽn hệt như những đứa con gái

lớp tôi lúc trả bài không thuộc. Nó làm tôi bâng khuâng quá chừng. Nhỏ Thơm nó bảo không

biết. Nhưng tôi biết. Tôi biết Thơm mến tôi. Vì ngay ở lần gặp gỡ đầu tiên, tôi đã trèo lên

giàn bếp lấy nia cho nó mượn. Rồi tôi cho nó mượn truyện. Mượn tha hồ. Rồi tôi lên chơi

với nó. Tôi kể chuyện thành phố cho nó nghe. Nó nghe say sưa và không những không suỵt

chó cắn tôi mà còn hái trái cây mời tôi ăn và nhét đầy túi quần túi áo tôi, bắt tôi đem về.
Chuyện dễ ợt vậy có gì mà không biết. Chắc nhỏ Thơm nó mắc cỡ nó làm bộ đó thôi.

Thái độ của nhỏ Thơm khiến người tôi lâng lâng. Và tôi không dám thực hiện ý định nhờ vả

của mình. Tôi đành câm miệng hến và lủi thủi ra về, bụng không rõ sẽ làm cách nào để gặp

lại Út Thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.