HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 186

- Không cần. Cô gái dịu dàng không có nước mũi. - Văn Hạ tràn đầy

tự tin nói.

- Ồ! Anh biết rồi. Vậy anh muốn hỏi cô gái dịu dàng mấy ngày nay ăn

gì mà nặng thế? - Câu nói rất bình tĩnh của Tô Mạch lại như dội lên nghìn
lớp sóng.

Văn Hạ vùng ra khỏi lòng, nhảy xuống chỉ vào mũi anh nói:

- Tô Mạch, anh đừng có lên mặt. Em tha thứ cho anh, anh không nên

cảm ơn em như vậy. Anh còn dám nói em mập. Vậy thì anh đi tìm người
gầy đó đi.

Cô mập ư? Cô đâu có mập. Vóc dáng của cô rất chuẩn mà. Gầy thì có

khác gì tấm ván để giặt quần áo chứ?

Tô Mạch cười. Nhìn dáng vẻ đáng yêu có hồn của Văn Hạ, anh bỗng

cảm thấy những ngày vừa qua anh như người chết đi sống lại, cả ngày chỉ
nghĩ mất cô rồi. Anh không thể sống nổi những ngày không có cô nhưng
hôm nay, lúc này anh biết rằng, Văn Hạ của anh vẫn còn ở đây. Dù xảy ra
chuyện gì, Văn Hạ của anh vẫn mãi đáng yêu như vậy, mãi vui vẻ như thế.
Vì vậy dù anh có làm bao nhiêu việc cũng đều xứng đáng.

Văn Hạ nhìn bộ dáng của Tô Mạch, cô cũng cười, nụ cười ấm áp, dắc

ý, vui vẻ. Tô Mạch bước đến kéo tay cô, nhẹ nhàng hôn lên ấn đường [1]
của cô, dịu dàng nói:

[1] Ấn đường là điểm giữa hai đầu lông mày.

- Sau này em đừng gây chuyện nữa nhé. Ngoan. Em suýt giày vò chết

anh rồi đấy.

- Vậy sau này anh đừng nói dối đấy. Nếu không em cũng sẽ mặc kệ

anh. Thật đấy! Em thề. - Cô nhẹ nhàng nói, giọng nói có chút nghẹn ngào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.