HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 187

- Không đâu. Không thế nữa đâu. Anh không nói dối em nữa. Mấy

ngày không có em, anh buồn muốn chết, cơ thể mệt mỏi, trái tim đau đớn.
Sau này, em đừng nhắc đến chia tay nữa nhé. - Tô Mạch dịu dàng dỗ dành
cô gái nhỏ trong lòng. Anh hiểu mọi điều về cô và có thể nắm bắt mọi biến
đổi tâm lý của cô. Thế nên anh luôn biết khi nào nên đối xử với cô thế nào.
Chỉ có điều có lúc, anh không kìm nén được tật xấu của mình.

- Vâng. Không chia tay nữa. Em sợ anh bỏ đi với người khác. Em bảo

đảm anh không chê em mập, không chê em tùy hứng, không chê em lười,
mãi mãi yêu em, mãi mãi mãi mãi. . . - Văn Hạ vẫn chưa nói hết câu thì
miệng cô đã bị nụ hôn của Tô Mạch chặn lại. Hai người ôm chặt lấy nhau.
Ánh đèn đường kéo dài bóng hai người, hòa quyện với nhau.

- Sao lâu thế rồi mà em vẫn không học được cách hôn vậy?

- Làm gì có? Em hôn rất giỏi mà. Thực ra là tại em mỏi vì phải thè

lưỡi ra lâu như vậy.

- Vậy em thè lưỡi ra cho liếm một cái rồi rút về được không?

- Xì! Anh đúng là kẻ háo sắc đa tình.

- Chúng ta đều đã trưởng thành. Hơn nữa lại sắp kết hôn. Thế thì có là

gì chứ?

- Em vẫn còn nhỏ mà. Ha ha. . .

- Chúng ta kết hôn đi.

- Chưa cần.

- Cần.

- Chưa cần mà. . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.