HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 255

Trong cửa tiệm nhỏ chỉ có vài vị khách. Bên quầy không có khuôn

mặt tươi cười của Văn Hạ, cậu chợt thấy trái tim mình trống rỗng. Có phải
hôm nay cậu hơi lỗ mãng không? Đây thực sự không giống với cậu bình
thường nhưng cậu có lý do để lỗ mãng, có lý do để kích động, có lý do tùy
hứng vì có thể trên thế giới này thật sự chỉ còn lại một mình cậu. Cậu chỉ
muốn dùng sức lực bản thân để bám lấy tấm ván gỗ cuối cùng thì có gì
không đúng chứ?

Hôm nay Mộc Du cũng khá rãnh rỗi. Thi học phần xong, cô đến đây

giúp đỡ cửa tiệm. Mèo con cũng đã về nhà. Bây giờ cô đã trở thành học trò
ruột của Mèo con. Cô pha cà phê không thua kém gì Mèo con thế nên Mèo
con thường nói, ngày nào đó cậu không muốn làm nữa thì đã có người kế
nghiệp. Đương nhiên mỗi lần nói như vậy thì Văn Hạ lại lo lắng vì Văn Hạ
biết Mèo con luôn là người bạn ở bên cô, nếu ngày nào đó cậu thật sự biến
mất thì cô sẽ không chịu nổi mất, cô sẽ khóc, khóc đến chết mất.

- Cậu đến rồi ư? – Mộc Du không ngờ Minh Ưu quay lại nhanh như

vậy. Cô nghe bạn học nói ngày kia những người học chuyên ngành của họ
mới trở về. Cậu bỗng nhiên xuất hiện ở đây khiến cô rất kinh ngạc.

- Ừ, tớ đến lấy đồ. – Lần trước, trước khi đi, cậu đã bỏ giá vẽ ở đây vì

Văn Hạ nói, muốn lúc nào cũng cảm nhận được vẻ đẹp của mình. Hằng
ngày cô không cần soi gương, chỉ cần ngắm những bức tranh thôi. Lúc đó
cậu cười rất hạnh phúc. Nghĩ đến những chuyện xảy ra trong mấy ngày
qua, tất cả đều đã thay đổi.

- Cậu uống gì không? Ồ! Đợi một chút. Tôi đi thu tiền đã nhé. – Mộc

Du quay ra quầy thu tiền. Minh Ưu vẫn không nói gì. Cậu cúi xuống nhìn
giá vẽ của mình đặt trong góc tiệm.

Cậu biết đã có người động đến giá vẽ. Cậu nghĩ chắc là Văn Hạ nhưng

cậu không biết Văn Hạ đang bận rộn với chuyện kết hôn nên đã sớm quên
chuyện những bức tranh rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.