HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 285

bắt nạt trẻ con. Nhưng cô phát hiện ra rằng khi đối diện với chuyện này thì
thật sự cô không biết nên mở miệng nói thế nào. Người ta thích cô là cái
phúc của cô, mặc dù cô không muốn có cái phúc đó nhưng điều quan trọng
là cô không biết nên từ chối như thế nào. Haizz! Chắc chắn cô sẽ làm Minh
Ưu đau lòng lắm!

Nhưng không còn cách nào khác. Cô không thể làm Tô Mạch buồn.

Tất cả đều vì muốn Tô Mạch được vui vẻ hạnh phúc. Thế nên, cô không
chú ý là Minh Ưu bước vào mà miệng vẫn lẩm bẩm:

- Minh Ưu, chị xin lỗi cậu.

- Sao chị lại xin lỗi tôi? - Minh Ưu nghiêng đầu nhìn cô hỏi.

- Á! Cậu đi không phát ra tiếng làm tôi sợ chết đi được. Tôi xin lỗi cậu

bao giờ chứ? Đúng thật là … - Văn Hạ vội tuôn ra một tràng, sau đó cô mới
nhớ ra mục đích hôm nay đến đây là gì. Cô việc gì phải cảm thấy có lỗi như
vậy, khinh thường mình vậy sao?

- Đồ của chị này. Chị xem có thiếu thứ gì không? Tôi nên mang đến

cho chị mới đúng. Phải rồi. Tôi đã vứt thức ăn đi. Chúng hỏng hết rồi. –
Sau khi ngồi xuống, Minh Ưu đưa mấy chiếc túi cho Văn Hạ.

Văn Hạ nhận lấy, để sang một bên bĩu môi như muốn nói gì đó.

- Chị có chuyện muốn nói với tôi à? - Minh Ưu gọi một tách cà phê,

quay đầu lại hỏi Văn Hạ.

Văn Hạ tròn xoe đôi mắt phượng, không to lắm, gật đầu mạnh.

- Chị muốn nói … chị không thể chấp nhận tôi. Chị cự tuyệt tôi đúng

không? - Minh Ưu biết cô muốn nói gì, cũng biết tính khí của Văn Hạ
không thể nói ra được, muốn đợi cô nói ra có lẽ sẽ phải ngồi đây ít nhất là
cả buổi chiều, thế nên cậu đã nói thay cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.