HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 44

minh bản thân, thế nên cô cũng đành cố nhẫn nhịn chuyện không vui để
hiểu anh.

Quả đúng như vậy. Đợi mãi không thấy Tô Mạch đến, bà Tống Vận về

thấy Văn Hạ không vui cũng an ủi cô. Văn Hạ quan tâm đến Tô Mạch nên
cũng phải tôn trọng người mẹ như bà, nhưng đàn ông lại có bản tính hiếu
thắng và tích cực theo đuổi sự nghiệp nên bà chỉ có thể thỉnh thoảng nhắc
Tô Mạch hãy quan tâm nhiều hơn đến Văn Hạ.

Vừa ăn cơm xong thì chuông cửa reo, mắt Văn Hạ lập tức sáng bừng

lên. Cô chạy ra mở cửa, không phải Tô Mạch mà là Tô Tịch, người tối qua
nói sẽ đóng cửa ở nhà. Vì hai nhà quen biết và có quan hệ khá tốt nên Tô
Tịch ở nhà bà nội Tô Mạch cũng giống như ở nhà bà nội mình.

Sau khi nũng nịu bà nội, Tô Tịch ngồi xuống bên Văn Hạ, huých cô

thì thầm:

- Anh em vẫn chưa đến ạ?

- Ừ! – Văn Hạ gật đầu, có vẻ hơi ỉu xìu.

- Ngày nào chị cũng vậy thì chán lắm! Bạn em có một quán cà phê

muốn nhượng lại. Chị có làm không? Hồi trước chị chẳng bảo muốn mở
quán cà phê là gì?

- Không được. Cần nhiều tiền lắm! Chưa chắc ông anh của em đã

đồng ý đâu. –Văn Hạ có chút khó xử. Hai người sống với nhau có hơi buồn
cười một chút. Người ta thường thì phụ nữ quản lý chuyện tiền nong trong
gia đình nhưng nhà họ thì lại do Tô Mạch quản lý. Vì Văn Hạ không nhanh
nhạy lắm với chuyện tiền nong và cô thường xuyên tính nhầm. Hơn nữa, cô
lại còn hay tiêu tiền không đúng mục đích nữa. Để sửa cái tật này của cô,
hằng ngày Tô Mạch đã quản lý cô rất kỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.