HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 135

đừng trách lẫn trời gần trời xa… như một minh chứng về cái vinhlụy
của nghề.

Thầy Nguyễn Ngọc Dõan: Chủ nhiệm Bộ môn Dược lý. Là một vị

tướng quân y. Thời trẻ là một học sinh xuất sắc, được nhà nước bảo hộ cấp
học bổng cho qua Pháp học. Về nước được làm rể vị Khâm sai đại thần Bắc
kỳ. Vậy mà thầy nhẹ nhàng bỏ cảnh quyền qúy cao sang, theo kháng chiến
tới cùng và sống thanh bạch khiêm nhường. Sau ngày thống nhất đất nước,
thầy vào Sài Gòn và muốn đi thăm thú phố phường. Anh cán bộ hậu cần
báo cáo thủ trưởng vui lòng dùng xe Hồng thập tự to chở đi ngắm phố vì xe
con bận công tác hết. Thầy điềm nhiên nói: “Tôi chỉ cần chiếc xe đạp thôi
chứ ham ô tô thì tôi theo cộng sản làm chi”
! Thầy sống đúng ý nghĩa của
sự thanh khiết. Khi bệnh trọng, thầy lẳng lặng giật bỏ đi hết cả những giây
truyền. ống thở...

Những người theo Bác Hồ, theo cách mạng vì một mục tiêu cao cả,

coi của cải vật chất chỉ là thứ phù du, không bao giờ tỏ ra luyến tiếc qúa
khứ vàng son, cũng không ham danh lợi thế quyền. Khác hẳn những kẻ vụ
lợi tầm thường dễ nảy sinh lòng tham không đáy khi có quyền có chức
trong tay, lại tạo dựng một quá khứ ảo để tô vẽ cho mình!

Thầy Đặng Văn Chung là nhà lâm sàng học trứ danh. Thái độ trầm

tĩnh chỉn chu, cách khám tỷ mỷ, khai thác bệnh và đối chiếu với các dữ
kiện cận lâm sàng thật chi li, không bỏ qua một chi tiết nhỏ, lập luận khoa
học để có một kết luận chính xác, đề ra phương pháp điều trị hợp lý và
thuyết phục. Thầy từng giơ một tờ đơn thuốc kê hàng chục tên thuốc đủ
loại, lập luận với phần chẩn đoán rồi thầy kết luận: “Chỉ cần nhìn vào tờ
đơn thuốc, người ta đánh giá đầy đủ trình độ chuyên môn và tư cách của
người thầy thuốc ấy”
! Tiếc rằng lời dậy sâu sắc có tính muôn thuở với nghề
ấy của thầy ít lọt tai trò! Bây giờ thiếu gì ông thầy chính danh mà vẫn làm
đầu trò đi quảng cáo thuốc dưới nhiều hình thức giả danh khoa học!

Thầy Đặng Vũ Hỷ: Chủ nhiệm khoa Da liễu. Người cao lớn, đường bệ,

nói năng từ tốn, khôi hài mà nghiêm chỉnh. Trước người bệnh nữ lúng túng
dụt dè, thầy nhắc khéo: “Thưa bà, chúng tôi có lạ gì đâu, bà đừng để mất
thì giờ quý hóa!”. Xuất thân từ một gia đình quyền quý cao sang mà tấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.