HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 28

trận quắn đít lên ông ấy mới chừa… Mình kéo thằng Vân chạy qua Tháp
Bút. Chỗ ấy có cây gạo cao lắm, mùa hạ hoa đỏ chói rời cành rồi cứ xoay
xoay rơi xuống, trông đẹp lắm! Chúng mình tha thẩn ra đứng trên cầu Thê
Húc, nhìn ra Tháp Rùa… Bỗng thằng Vân ghé sát tai mình thì thầm:

- Mày có dám không?
- Mày bảo dám cái gì?
- Mà mày có sợ không?
- Mà sợ cái gì?
- Sợ ma!
- Ma ở đâu? – Tôi hơi nhột.
- Ma… chết đuối! – Nó trợn mắt nhìn tôi thách thức.
- Tao có liên can gì tới người chết đuối?
- Tao hỏi mày có dám lội xuống hồ này không?
Tưởng gì chớ chuyện ấy với tôi chẳng là gì: - Tao bơi giỏi lắm, mày

chưa chắc hơn tao đâu!

- Được, hôm nào tao với mày lên Quảng Bá trổ tài xem!
- Quảng Bá xa và vắng người lắm. Xuống Ấu trĩ viên đi!
- Mày sợ rồi… Ấu trĩ viên đứng đến rốn, đứa nào chẳng dám!
Chạm tự ái, tôi đưa ngón tay ra ngoéo: - Được… Quảng Bá chơi liền!
Ngày chủ nhật, tôi bảo gọi cyclo chở đi, nó nằng nặc không chịu, đòi

đi bộ cho khoẻ người. Hai đứa vừa đi vừa chạy. Tới nơi cùng trổ tài, bất
phân thắng bại! Nó bảo:

- Mày con nhà giàu mà cũng liều mạng ghê!
- Con trai phải đáng mặt nam nhi mới được!
- Đừng có lúc sun vòi vào đấy nhé!
Trên đường về, ghé vào rặng ổi Quảng Bá làm một bụng. Lúc ấy

người ở thưa thớt lắm nhưng hai đứa vẫn phải chạy cho mau thóat ra khỏi
khu vực nguy hiểm này vì đứa nào hai túi quần cũng phồng tướng lên, lỡ
gặp người ta thì khó thóat… Mãi tới đường Cổ Ngư…

Anh dừng lại đột ngột hỏi chúng tôi:
- Tôi hỏi các ông nhé: Cổ Ngư hay Cố Ngự nào? – Rồi anh giải thích

luôn:… Thầy mình bảo ngày xưa đầm Tây hồ mênh mông lắm. Dân chài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.